XtGem Forum catalog
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 02:27 - Ngày 26/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Ai hiểu được lòng em - Lục Xu




"Có khác nhau sao?"

Trần Tư Dao cười rộ lên, mang theo vài phần lười nhác: "Kỳ thực là không có khác nhau."

Một đôi người đẹp ngồi ở chỗ này, quả nhiên là hấp nhân ánh mắt. Không ít người dừng lại cước bộ để nhìn hai người. Nhưng đối với hai người bọn họ, thái độ rất giống nhau, tập mãi thành thói quen cho nên trực tiếp không quan tâm.

Giang Nhân Ly hiện tại cái gì cũng không có, thứ cô có nhiều nhất chính là thời gian. Cô tuyệt không chú ý đến Trần Tư Dao, cô cứ ngồi đó, cô không tin là Trần Tư Dao có thể tiếp tục ngồi đó mà không rời đi.

Trần Tư Dao thấy vẻ mặt đạm nhiên của Giang Nhân Ly, lúc đầu cô còn hiếu kỳ, càng về sau càng phẫn nộ: "Xem ra cô hiện tại sống rất tốt?"

"Chị mong tôi sống không tốt sao?"

Trần Tư Dao gật đầu: "Rõ ràng là chuyện hai người, nhưng cuối cùng lại một người sống rất tốt, một người không tốt. Cục diện như vậy, cho dù người ngoài cuộc cũng không thể nhìn được."

"Nếu đã là chuyện hai người, vậy thì người thứ ba hà tất phải phát biểu cảm tưởng."

"Tôi nói, chỉ là nhìn không được."

"Thế giới này những chuyện nhìn không được có rất nhiều. Nào là quyên góp trá hình, nào là tòa tuyên án oan, nào là quan tham nhận hối lộ, nào là bao dưỡng bà hai... Cô Trần, vì sao những điều này cô nhìn không được đi?"

Ai nói mỹ nữ đều ngốc nghếch? Trần Tư Dao vừa rồi đã lĩnh giáo sự lợi hại của Giang Nhân Ly, thảo nào Tả Dật Phi thua vì cô. Vậy mới nói, mọi chuyện đều có nguyên nhân.

Trần Tư Dao ho khan một chút: "Như vậy cũng chỉ có thế chứng minh tôi cập nhật tin tức quá kém, không biết rằng xã hội hài hòa chúng ta còn có loại chuyện này."

"Nếu đó là một xã hội hài hòa, thì đâu có chuyện gì mà nhìn không được."

Trần Tư Dao lần này thực sự khó chịu, không tiếp tục gây khó dễ nữa, cô phát hiện nếu tiếp tục, e rằng cô sẽ bị phiền muộn đến chết: "Tôi bây giờ có thể khẳng định Mạc phu nhân cuộc sống rất tốt, thế nhưng, trong lúc cô sống tốt lẽ nào chưa từng nghĩ đến người sống không tốt?"

"Người sống không tốt! Nghĩ đến ư? Tôi thật sự không cảm thấy có người vì tôi mà sống không tốt."

Trần Tư Dao kích động hẳn lên: "Vậy sao? Tôi thật đã không suy nghĩ cẩn thận xem vì sao Tả Dật Phi lại thích cô, lại tự biến mình thành cái bộ dạng này."

Nhắc tới Tả Dật Phi, Giang Nhân Ly tâm trạng sửng sốt, cũng không dịu dàng nữa: "Nếu như chị hiếu kỳ, vậy thì chị nên đi hỏi anh ấy. Tới tìm tôi, tôi có thể trả lời cho chị sao? Còn nữa, nhà bọn họ hiện tại đường làm quan đang rộng mở, tôi thật sự không thể lý giải được cái gì gọi là "bộ dạng này"."

Nhắc tới Tả Dật Phi, Giang Nhân Ly tâm trạng sửng sốt, cũng không dịu dàng nữa: "Nếu như chị hiếu kỳ, vậy thì chị nên đi hỏi anh ấy. Tới tìm tôi, tôi có thể trả lời cho chị sao? Còn nữa, nhà bọn họ hiện tại đường làm quan đang rộng mở, tôi thật sự không thể lý giải được cái gì gọi là "bộ dạng này"."

"Cái này chỉ là biểu diễn cho người ngoài xem, anh ấy sau khi chia tay với cô rất không tốt. Thậm chí anh ấy còn có một khoảng thời gian vô cùng chán chường."

"Chị Trần muốn nói gì? Muốn đến hàn gắn một đôi đã từng yêu nhau, muốn cho tôi biết anh ấy đã từng quan tâm tôi, sau đó thì sao nào? Muốn tôi ly hôn rồi cùng anh ta bỏ đi, hoàn thành tâm nguyện "nhìn được" của chị?"

Trần Tư Dao rốt cuộc hiểu rõ, bản thân mình căn bản không nên đến tìm Giang Nhân Ly: "Tôi không nghĩ tới chuyện đó, tôi chỉ là nghĩ cô nên biết anh ấy sống thực không vui vẻ gì."

"Làm gì có ai chưa từng có thời gian sống không tốt. Nếu như có một người hàng ngày đều nhớ đến chị Trần thì sao? Diệp học trưởng đã từng chỉ là hoang đường mà thôi, chỉ là còn trẻ quá ham mê, cho nên mới khiến cho một người con gái mang thai, rồi tự tử sau khi phá thai. Xin hỏi chị Trần cảm thấy thế nào?" Giang Nhân Ly nhìn xem biểu hiện của Trần Tư Dao: "Hành động của chị đã cho thấy câu trả lời tốt nhất, chị lựa chọn trả thù Diệp học trưởng. Làm bên thứ ba mà nói, Diệp học trưởng có gì sai, anh ấy đâu có cầu xin người ta leo lên giường anh ấy, tất cả đều là cam tâm tình nguyện. Vì sao chị Trần phải vì chuyện sai lầm đó mà đổ hết tội lỗi lên người học trưởng? Cùng là một đạo lý, có một số chuyện chỉ có người trong cuộc mới hiểu."

Trần Tư Dao miệng run rẩy: "Sao cô biết?"

"Tuy rằng quá khứ qua nhiều năm, người biết chân tướng cũng không nhiều. Mẹ tôi lúc ấy cùng nằm trong viện cùng thời gian với người phụ nữ kia. Có điều cô ta may mắn hơn, sau khi tự sát chỉ phải sống thực vật một thời gian, còn mẹ tôi vĩnh viễn không thể tỉnh dậy. Cho nên trên thế giới chuyện gì cũng có thể không công bằng, có người may mắn, có người có kỳ tích, những cũng có người hết lần này tới lần khác trở thành cái bia đỡ đạn." Giang Nhân Ly trong mắt không hề có đau khổ, vô cùng bình tĩnh: "Nếu như Trần tiểu thư, à không, có lẽ phải gọi là học tỷ mới đúng, chị tới đây nói những lời này, tôi đều hiểu rõ. Tôi không hận Tả Dật Phi, tôi tin tưởng đại đa số mọi người có thể hiểu được những chuyện anh ấy làm lúc đó, và tôi cũng nghĩ phần lớn mọi người cũng sẽ chọn như vậy. Nhưng, làm cũng đã làm rồi, cho dù là lý do gì cũng như nhau cả. Chúng ta đều không quay trở về được. Kết quả như bây giờ, cũng đều là do lựa chọn năm xưa, không nên hối hận."

Trần Tư Dao gật đầu: "Tôi hiểu."

"Học tỷ, tôi cũng muốn làm một người trung gian. Tôi không cho rằng anh Diệp làm gì sai, nếu tất cả mọi người đều là cam tâm tình nguyện, vì sao lại đổ lỗi lên đầu anh ấy? Người phụ nữ kia tuy rằng là bạn tốt nhất của chị, nhưng quá khứ cũng đã qua rồi. Cô ấy cũng đã sớm tỉnh lại, sống cuộc sống bình thường. Nói khó nghe một chút, chị coi cô ấy là bạn tốt nhất, vì cô ta mà trả thù người mà chị cho là phụ bạc. Nhưng hiện tại thì sao, cô ta có chủ động liên lạc với chị không? Có nói với chị một câu cảm ơn không? Cô ta đã sớm có một cuộc sống bình thường, tìm một người để kết hôn sinh con. Nhưng còn chị thì sao? Vẫn muốn gánh trên vai chuyện cũ. Chị đã để lỡ tuổi thanh xuân, đánh mất tình cảm của mình, vì sao còn muốn để lỡ cả tương lai? Chị cũng hiểu rõ là anh Diệp hiện tại đã không còn là chàng trai trẻ năm xưa nữa, anh ấy giờ đã là một người đàn ông có trách nhiệm, anh ấy đã vì chị mà nỗ lực. Chị còn muốn trốn tránh cái gì?"

Trần Tư Dao sống mũi đỏ lên, cô chưa bao giờ nghĩ chuyện cũ của mình lại bị một người xa lạ nói ra, lại còn nói rất rõ ràng. Khóe miệng cô run run: "Cô không chỉ thông minh mà còn rất lý trí, quan trọng hơn là, cô hiểu được đi đường ngắn nhất để sống hạnh phúc, khiến cho bản thân sống thoải mái."

"Chị có thể nói tôi ích kỷ, lựa chọn phương pháp tốt nhất cho bản thân."

Trần Tư Dao lắc đầu: "Tôi rốt cục hiểu được vì sao Tả Dật Phi lại nhớ mãi không quên cô. Cô rất đáng để bất luận một người đàn ông nào cũng phải cố gắng đễ có được. Kỳ thực, rất nhiều chuyện, rất nhiều đạo lý, tự bản thân mình đều hiểu, nhưng vẫn cứ phải là từ miệng người khác nói ra."

"Tôi hiểu."

Trần Tư Dao nhìn lên bầu trời, may trắng lững lờ trôi, vô cùng thanh thuần. Trên mặt cô ngấn lệ: "Tôi tiếp cận anh ấy, làm rất nhiều chuyện. Lúc tốt nghiệp sơ trung tôi không học tiếp. Nhưng để tiếp cận anh ấy, tôi đã đi học lại, cả ngày đều ôm sách học. Bởi vì tôi nhất định phải thi đỗ vào một trường đai học, tôi muốn tiếp cận anh ấy. Cuối cùng tôi thành công, tôi nhập học, cũng được như ý nguyện gặp được anh ấy. Tôi cũng hiểu vì sao Thánh Di lai thích anh ấy. Anh ấy kiêu ngạo, tự phụ. Nhưng là một nhà tư bản kiêu ngạo và tự phụ. Tôi biết anh ấy không có gì sai, đều là những nữ sinh này vây lấy anh ấy. Nhưng tôi vẫn không cam lòng. Thánh Di còn nằm trong bệnh viện. Tôi nhất đinh phải giúp cô ấy báo thù. Cho nên tôi đã tiếp cận anh ấy, sắm vai một Trần Tư Dao ôn nhu cảm hóa anh ấy. Khi lần đầu tiên tôi mang thai, anh ấy nói với tôi một câu đi bệnh viện, tôi rốt cuộc cảm nhận được nỗi đau của Thánh Di. Tôi nằm trong phòng giải phẫu, tùy ý để cho dao kéo khuấy đảo trong cơ thể mình. Lúc ấy, tôi hận chết anh ấy. Cho nên tôi không thể buông tha. Sau này anh ấy đã thay đổi, giống như trong tưởng tượng của tôi. Lần thứ hai mang thai, tôi đã đánh cuộc, kết quả là tôi thắng. Anh ấy đưa tôi đi bệnh viện, lúc tôi bước vào phòng giải phẫu, anh ấy đã kéo tôi lại, muốn tôi giữ lại đứa con này. Tôi biết, tôi đã thành công. Như vậy cũng có nghĩa là, thời khắc đau khổ của anh ta đã tới."...
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Ai hiểu được lòng em - Lục Xu Ai hiểu được lòng em - Lục Xu
Bên nhau trọn đời - Cố Mạn

Bên nhau trọn đời - Cố Mạn
Cửa Tiệm Giặt Là - Rin Cửa Tiệm Giặt Là - Rin
Em là đôi cánh của anh - Chiết Chỉ Mã Nghị Em là đôi cánh của anh - Chiết Chỉ Mã Nghị
Hàng đã nhận, miễn trả lại - Mèo Lười Ngủ Ngày Hàng đã nhận, miễn trả lại - Mèo Lười Ngủ Ngày
123»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00035s
TextLink: Blog Giải Trí Online