\"Thôi khỏi lo, mọi thứ vẫn nguyên trong hộp nên chăc chắn vẫn ăn được.\"
\"Oh\" hắn gật. \"Vậy bạn sống ở đây hả\" hắn nhìn thằng vào mắt cô.
\"Ơ... ừ...\" Byul lắp bắp. Khi gã nhìn thẳng vào mắt cô, cô đột nhiên lúng túng. Cô có thể tưởng tượng mặt mình đỏ dần lên từng giây một. Byul chưa bao giờ thích mấy gã đẹp trai, nhưng cô phải công nhận rằng gã này có đôi mắt thật đẹp. Đến mức cô gần như ghen tỵ.
\"Vậy để mình giúp bạn mang về phòng, mình sẽ theo sau bạn. Ít nhất mình cũng chuộc lỗi được tý xíu.\"
Byul nhìn núi đồ ăn trong tay gã, dường như gã giải quyết dễ dàng hơn cô rất nhiều. \"Uhmm.. được rồi. Sao cũng được.\"
Cô đi lên cầu thang, anh chàng đi theo cách một đoạn đằng sau. Khi đến cửa phòng cô, hắn nhẹ nhàng đặt những túi đồ xuống dưới sàn.
\"Mình xin lỗi lần nữa nhé. Thực ra là mình đang đi tìm người quen ở đây.\" Hắn giải thích.
\"Không, không sao đâu, có khi mình cũng chẳng đem nổi đống thức ăn này lên chừng ấy bậc cầu thang ấy. Nên coi như cậu thoát nạn.\"
Anh chàng cười rạmng rỡ. \"Mình phải đi đây. Rất vui được gặp bạn. Hy vọng mình sẽ đâm vào bạn lần nữa nhỉ. Bye bye.\" Hắn chạy xuống cầu thang và vẫy tay chào cô.
\"Hẹn gặp lại...\" Byul trả lời với giọng thất vọng. Cô đang bối rối vì không biết tên anh chàng.
***
\"Vậy... chúng ta làm gì với tất cả những thứ này?\" HoYoung hỏi KyeSang. Nó đang đi lại quanh căn phòng nhỏ, nhìn chằm chằm vào những cái hộp mà nó bước qua.
KyeSang ngồi trên chiếc giường đơn, đập tay lên gối vài lần. \"Tao chịu. Tao nghĩ căn phòng này chỉ là phòng phụ thôi.\"
HoYoung ngồi khoang chân trên sàn, kéo một trong mấy cái hộp lại gần. \"Rồi, để xem cô nàng giặt là bé nhỏ có những gì nào.\" Nó nói trong lúc bẽ những đốt ngón tay.
\"HoYoung, đừng có vớ vẩn. Đồ của mày đâu mà tự tiện.\" KyeSang la to.
\"Dào, thôi đi. Đừng có nói là mày không tò mò xem sao mà Joon lại hào hứng đến thế nhé.\" HoYoung quay lại, nhướn lông mày với vẻ gạ gẫm.
Một khắc im lặng, KyeSang bật dậy khỏi giường và ngồi xuống cạnh HoYoung. \"Mày đùa à?\" Nó nói. \"Nhưng đúng là tao chưa từng thấy Joon nhiệt tình với ai đến thế kể từ cặp kè với cái cô nàng Bada ấy.\"
\"Ha! Tao biết chứ.\"
Hai đứa bắt đầu lục lọi cái hộp, thỉnh thoảng mới lấy ra một vài thứ ra để xem xét kỹ hơn. KyeSang lôi ra một cái mũ chơi bóng chày thêu tên \"lchiro\", ngắm nghía nó một chút rồi cẩu thả quẳng nó qua vai. Tiếp tục xem thêm, nó không thể không để ý là hầu hết đồ đạc của Hikaru đều trông đậm chất Nhật Bản.
\"Hey, cái gì thế này.\" HoYoung nói trong lúc cầm lên một cái gói giấy đã hơi hé mở từ góc hộp. Nó xé cho rách thêm một đoạn, và phát hiện ra những tấm ảnh của Hikaru.
\"Ảnh này!\" KyeSang hớn hở giằng từ tay HoYoung. Bực mình, HoYoung một tay giữ chúng lại, tay kia đẩy trán KyeSang ra. \"Aw... thằng này!\" khi đã gỡ mình ra khỏi tay HoYoung, KyeSang nhòm qua vai nó để xem những tấm ảnh. HoYoung chậm rãi lật qua từng tấm.
\"Là con bé phải không?\" KyeSang hỏi, chỉ tay vào hình cô gái tóc ngắn.
\"Chắc vậy. Anh nào cũng thấy mặt con bé mà.\" HoYoung khẳng định.
\"Dễ thương phết!\" KyeSang chờ đợi HoYoung tán thưởng, nhưng thay vào đó HoYoung chỉ nhún vai và hơi nghiêng đầu.
\"Ay, tao nghĩ Joon chỉ đang dùng con bé để quên được Bada.\" HoYoung trả lời.
KyeSang nhíu mày và xem lại những tấm ảnh của Hikaru, nó nhận ra hầu hết những tấm ảnh Hikaru đều chụp chung với một anh chàng tóc hơi dài. \"Bạn trai cũ con bé hay sao ấy nhỉ?\"
\"Sao mày biết được?\" KyeSang cầm lấy đống ảnh trong tay HoYoung, liếc qua chúng.
\"Nhìn đây.\" HoYoung chỉ tay vào gương mặt tươi cười của Hikaru. \"Trong những tấm ảnh tóc con bé dài ngắn khác nhau, nghĩa là chúng được chụp vào những khoảng thời gian khác nhau.\"
\"Mấy đứa mày đang làm cái gì thế?\" TaeWoo hét lên. Nó xông vào phòng, người vẫn mặc chiếc tạp dề màu hồng và cầm cây gậy lau nhà ở tay. \"Bọn mày phải giúp bọn tao ngoài này chứ.\" TaeWoo phàn nàn. Nó dứ dứ cán gỗ của cây lau nhà về phía HoYoung và KyeSang.
\"Cái gì? Nghĩa là bọn nó không làm gì cả sao?\" Danny la lên. KyeSang thở dài ném hấp tấp mọi thứ vào lại trong hộp, cả tập ảnh của Hikaru. Nó vội đứng lên ôm lấy cái hộp đúng lúc Danny bước vào phòng.
\"Em... em chỉ đang nghĩ xem bọn mình nên làm gì với mấy cái hộp này.\" KyeSang lấp liếm với nụ cười ngượng ngập.
\"Ờ, bọn em không biết là cái đồng hồ này lại ở đây.\" HoYoung thêm vào. Nó giấu tấm ảnh Hikaru và Bi ra sau lưng.
Danny nghĩ ngợi một lúc. \"Có thể chúng ta sẽ cần nơi này để làm kho. Và Joon nói rằng cô bé cũng tìm được nơi khác ở rồi, nên có lẽ bọn mày cứ đem mọi thứ lên xe đi.\"
\"Được rồi.\" KyeSang đi ra cửa mang theo chiếc hộp. Nhân lúc mọi người nhìn theo KyeSang, HoYoung đút tấm ảnh vào túi quần sau và nó cũng bê hai chiếc hộp và theo sau KyeSang ra cửa.
Đừng có phật phờ nữa, lo mà làm việc đi, đồ chảy thây.\" Danny nghiêm khắc nhìn TaeWoo nói với giọng ra lệnh.
\"G...gì ạ?\" TaeWoo thốt lên ngạc nhiên. Nó chỉ vào cây gậy lau nhà đang cầm trong tay.
Danny tảng lờ. \"Mày nghe thấy rồi đấy. Còn không mau làm tiếp đi.\"
***
Byul và tôi khoát tay nhau đi xuống phố. Chúng tôi hẹn JoonHyung ở một quán cafe nhỏ nằm bên bờ sông. Và vì tôi chẳng biết gì về đường xá nên tôi cứ để mặc cho Byul dẫn đi. Vừa đi, tôi vừa kể cho Byul nghe những gì xảy ra trong mấy ngày qua. Tôi nói cho cô bé biết rắc rối với cái máy giặt, và về chuyện tôi hoàn toàn thấy chẳng súng sướng tí gì trước viễn cảnh JoonHyung lại là người duy nhất có thể giúp tôi tìm lại Bi. Dĩ nhiên là tôi chẳng thấy thoải mái tí tẹo tèo teo nào, nhưng tôi cũng phải chấp nhận để cho anh chàng tiếp cận mình theo cách nào đó.
Tôi ngạc nhiên khi Byul khá yên lặng trong lúc tôi kể chuyện. Bình thường cô bé rất dễ cao hứng, nên tôi có cảm giác hơi lo lắng khi thấy cô bé như vậy.
\"Em sao vậy?\" Tôi hỏi.
Byul giật mình quay sang với cái vẻ mặt từ-nãy-đến-giờ-em-không-nghe-gì-cả. \"Uhm... không sao. Sao chị hỏi vậy?\"
\"Từ nãy đến giờ không thấy em nói gì cả.\"
\"À vâng. Em xin lỗi. Em vẫn đang nghe... nhưng đầu óc em cứ vẩn vơ đi đâu ấy...\"
\"Haha.. em nói vậy nghĩa là sao?\" Tôi nhìn cô bé dò hỏi. Cô bé đảo mắt rồi quay đi, rõ ràng là đang đỏ mặt vì ngượng ngùng. Tôi lập tức nói giọng ranh mãnh. \"Á à... có anh chàng nào mà giấu chị phải không?\"
\"Không có.\" Cô bé cố làm ra vẻ dứt khoát.
\"Đừng có chối. Có chàng nào rồi.\" Tôi nhất quyết muốn biết đó là ai. Tôi thậm chí chưa hề biết là Byul lại hẹn hò với anh chàng nào đó.
\"mmmm..\" Cô bé cắn môi. Rồi không nói năng gì, con bé chỉ về phía trước mặt. Chúng tôi đã đến điểm hẹn, vì JoonHyung đang đứng ngay trước mặt tôi. Anh ta mặt một bộ đồ bảnh bao, trang bị thêm nụ cười toe toét. Xì, lúc nào mà chả thế.
\"Tuyệt!\" JoonHyung nói lớn. \"Tôi hẹn hò với một cô gái, và hân hạnh được gặp những hai cô liền.\"
\"Thực ra mà nói ấy mà, tôi chỉ đi cùng với chị Ki thôi, đề phòng nhỡ có lúc nào anh muốn ăn đạp vào mông. Nhưng xem ra tôi đánh giá anh hơi cao rồi, vì với những gì tôi đang nhìn thấy đây thì chắc là tự chị Ki cũng giải quyết được rồi.\" Byul nhìn anh ta từ đầu đến chân và nói với giọng khiêu khích. Cô bé cười rất tự tin. Tôi có cảm giác JooHyung như vừa bị thoi một đấm vào mặt. Hehe, tôi thực sự cảm thấy thoải mái khi có cô bé đi cùng.
\"Ah, vậy là rõ rồi. Ki nói chuyện về tôi, nghĩa là em phỉa nghĩ đến tôi nhiều lắm, phải không Ki?\", JoonHyung cười cười nhìn tôi. Cái tên đểu cáng này kiểu gì cũng nói được. \"Để tôi giới thiệu mình nhé. Tôi là JoonHyung. Em chắc là Byul phải không?\" Anh ta tiến lại để bắt tay Byul nhưng cô bé cắn chặt hai hàm răng như thể sẽ cắn cho anh ta một phát nếu anh ta dám tiến lại gần. Anh ta liền rụt tay lại, có vẻ hơi ngại ngần cô bé. ...