- Chúng mình về thôi.
Tường Vân nói:
- Chị chưa trả lời câu hỏi của em?
Tường Linh cười buồn:
- Cuộc hôn nhân em đã quyết định thì còn gì đáng nói nữa?
Tường Vân ôm choàng lấy Phi Diệp:
- Vậy là xong, mai anh và mẹ cứ đến nhé, mẹ em và chị hai sẵn lòng chờ. Tường Linh bước ra cửa, Tường Vân hôn mau vào má người tình.
- Em về nghe anh.
Cảnh âu yếm giữa Tường Vân và Phi Diệp tỏ lộ lòng tha thiết và đã cho nhau tất cả. Tường Linh buồn xo đi một nước về lên phòng ngồi buồn bực. Phi Diệp lấy xe về nhà mẹ.
Họ nhà trai chỉ có bà Lệ Hằng, Phi Diệp và Lâm đi với Phi Diệp. Bà Lệ Hằng và Phi Diệp đều không muốn nhờ ông Đức trong việc này.
Mới nhìn thấy bà Lệ Hằng bước lên thềm, Tường Linh nhìn chăm chú vì đây là lần thứ nhất nàng thấy bà tạ Bây giờ thì Tường Linh hiểu tại sao ông Đức có thể bỏ bà Lệ Hằng, bởi vì nhan sắc tầm thường thua xa vợ Ông hiện tại, có thể rằng khi còn con gái bà xinh đẹp hơn và chuỗi ngày buồn khổ làm cho bà già xấu đi nhưng nội cái vóc dáng và phong độ của bà đã kém xa bà Đức hiện tại rồi. Bà Lệ Hằng hơi thấp, ốm và phục sức bình dị, khuôn mặt xương xương xanh tái mang một vẻ hiểm độc và nổi bật nhất là cặp mắt to đen láy buồn thăm thẳm.
Thấy Tường Linh nhìn mình quá kỹ với vẻ tò mò nơi ánh mắt, bà Lệ Hằng tỏ ra thông minh vượt bực, bà đã mỉm cười bảo Tường Linh:
- Chắc cô hai lấy làm lạ tại sao tôi có thể lo cho Phi Diệp học đến nơi đến chốn phải không? Có gì đâu tôi đã cho mướn bằng dược sĩ để lấy tiền nuôi nó đấy... Tường Vân bước ra cúi chào, Phi Diệp mỉm cười nhìn nàng.
- Em nên hãnh diện được làm con của mẹ, đây là mẹ anh.
Chỉ một câu đó đủ cho Tường Vân thấy mình chan chứa cảm tình với bà Lệ Hằng, nàng nhìn bà thiện cảm, bà còn tỏ thiện cảm hơn đặt tay lên vai Tường Vân dịu ngọt hỏi:
- Mẹ đâu con? Nghe Phi Diệp về cho hay con và nói tính tiến tới hôn nhân mẹ mừng lắm. Mẹ chỉ mong cho nó có đôi bạn để mẹ tác thành hạnh phúc rồi mẹ lui vô đời sống âm thầm trong một am tu nào đó. Tường Vân dạt dào thương bà, nàng chớp lia cặp mắt:
- Thưa.. mẹ con ở trên lầu sắp xuống tới:
Tường Linh buộc lòng mời khách, Phi Diệp cười bảo người yêu:
- Mẹ cứ sợ nhà nghèo khó tìm vợ cho con. Anh đã thuyết phục mãi mẹ mới dám bước chân đến cửa nhà giàu đó.
Tường Linh mỉm cười vì biết câu nói đó không thành thật, nàng chưa quên ý định bà Lệ Hằng nhờ ông Đức cưới nàng cho Phi Diệp, nàng cười và mời khách:
- Xin bác ngồi chờ một chút cháu lấy nước xong thì mẹ cháu xuống ạ.
Thật ra bà Tường Lan đang ở phòng bên cạnh và qua khe cửa bà nhìn thấy mẹ con bà Lệ Hằng nhưng bà chưa ra vội vì bà muốn nhận xét xem thái độ của mẹ con bà Lệ Hằng đã.
Bà Lệ Hằng liếc quanh không thấy một ai kêu là họ nhà gái cho tiếp, bà hơi buồn, nhưng nghĩ lại họ nhà trai cũng chẳng mời ai theo nên bà bỏ qua mà vui vẻ ngồi ngắm hai cô gái trước mặt.
Lúc ấy bà Tường Lan bước ra, bà Lệ Hằng đưa mắt nhìn Phi Diệp, lòng bà hơi tủi vì vẻ đài các của bà Tường Lan.
Phi Diệp đứng lên bà Lệ Hằng cũng đứng lên chào bà Tường Lan. Bà Tường Linh chào lại khách mà nét mặt có vẻ không vui, bà nhìn mấy người rồi cười gượng nói:
- THưa bà.. bà không có mai dong?
Bà Lệ Hằng đáp:
- Thưa bà.. theo tôi nghĩ hai cháu đã biết nhau thì vụ Ông mai mình có thể bỏ quạ. Thưa bà...
Bà Tường Lan hơi khó chịu:
- Thưa bà dầu các cháu đã quen nhau thì tôi cũng xin bà lo cho đủ lễ, có ông mai vào bữa đi đám hỏi.
Bà Lệ Hằng ngó bà Tường Lan cười:
- Thưa bà ông Đức có thể làm mai dong cho cháu không ạ?
Bà Tường Lan tròn mắt và lộ vẻ vui:
- Thưa được lắm,.. bà cũng quen thân với ông Đức?
Phi Diệp đỏ mặt, lộ vẻ khó chịu nhìn mẹ:
- Con không muốn nhờ đến ông Đức.. Chính chị Tường Linh đã làm mai con với Tường Vân nên thiết tưởng mẹ nói với bác tính chuyện cưới xin theo giản tiện trong gia đình là đủ.
Bà Tường Lan chau mày nhìn Tường Linh, Tường Vân cũng ngó chị:
- Chị hai nói giúp tụi em coi... Tường Linh thở dài nhìn mẹ:
- Mẹ à, theo ý con mẹ nên chiều Tường Vân, con cũng đã phải chiều theo tình yêu của nó.
Bà Tường Lan hỏi:
- Vậy là con cũng không bằng lòng?
Tường Vân biến sắc lộ vẻ giận ra mặt, nàng nhìn mẹ nói mau:
- Xin mẹ cho con được toại nguyện, con xin bỏ phần gia tài của con cho chị Tường Linh hưởng trọn, con chỉ xin mẹ gả, con đi mình không theo anh Phi Diệp thôi.
Tường Linh cười lạt ngó Phi Diệp.. Phi Diệp sốt sắng gật đầu:
- Thưa bác, Tường Vân nói đúng ý cháu.. Cháu yêu Tường Vân không phải vì tiền bạc hay thứ gì khác ngoài sự chân thành.
Tường Linh như bị một mũi tên xuyên tim:
- Họ yêu nhau đến thế sao? Phi Diệp anh hùng thế sao?
Tuy nhiên tư tưởng nghi ngờ trong lòng Tường Linh không lung laỵ Nàng bực tức âm thầm chỉ vì nàng quyết tìm ra việc phát thịnh giàu có thình lình của Phi Diệp. Phi Diệp nói xong quay nhìn Tường Linh:
- Chị hai làm ơn nói với mẹ dùm hai em đi.
Bà Tường Lan thở dài:
- Nếu hai người thương nhau tới bỏ tất cả chỉ cần có nhau thì tôi cũng ưng chịu. Bà Lệ Hằng mỉm cười:
- Cám ơn bà chị, đời cô độc nuôi con của tôi chỉ sợ không gây được hạnh phúc hôn nhân cho nó vì thế tôi đã đem cả đời để lo cho nó khỏi thua kém thiên hạ để nó khỏi khổ như mình... Tường Linh và Tường Vân cảm động. Phi Diệp chau mày cười bảo mẹ:
- Mẹ kể lể chi vậy?
Bà Lệ Hằng cũng cười ngượng ngập:
- Mẹ thấy chuyện của con xong nên mừng vậy đó.
Bà Tường Lan tuy không ưng ý lắm vụ gả bán này nhưng cũng chịu êm xuôi khi nghe lời nói thành thật của bà Lệ Hằng bà gật đầu nói:
- Vậy là tôi đồng ý, bà nên tính tới chuyện đám cưới cho xong đi.
Tường Linh vội nhìn mẹ:
- Mẹ nên định ngày tháng cho cưới, theo con mẹ nên cho cưới vào dịp Tết tốt nhất. Ý Tường Linh muốn có thời gian chờ nàng tìm hiểu số tiền lớn mà Phi Diệp mua nhà, tậu xe ở đâu mà có.
Phi Diệp đứng lên:
- Việc hứa hôn đã xong, xin mẹ cho con cưới vào tháng tới đây. Tường Linh đồng lòng nói vô:
- Me... chúng con ở bên mẹ chớ có đi đâu xạ. Kéo dài lâu lắc nào có ích lợi gì? Trước những lời khẩn khoản ấy bà Tường Lan đành gật đầu:
- Được, con đã nhất quyết như thế thì mẹ sẽ lo cho con như ý, nhưng mà mẹ nói trước sau này sướng khổ ráng mà chịu chớ đừng phiền mẹ nhé.
Bà Tường Lan cười vui sau câu nói... Bà Lệ Hằng biết câu nói ấy thật và xác đáng nên không giận, bà cũng đứng lên theo Phi Diệp mà nói:
- Phải đó bà chị, đời cua cua máy, đời cáy cáy đào, mình chỉ biết lo cho chúng tới có đôi bạn chúng nó đừng oán hận mình là đủ.
Hai bà chào nhau với ánh mắt thân hơn trước. Tường Vân cung kính đưa bà Lệ Hằng ra xe, lúc ấy lòng nàng thật vui vô cùng không còn lo âu chút nào nữa, tại tâm trí đang sung sướng nên khi Phi Diệp đưa mẹ về Tường Vân hớn hở chạy vô ôm mẹ tiết lộ bí mật:
- Mẹ, mẹ có biết ông Đức với bà Lệ Hằng quen lớn ra sao không? Ổng là ba anh Phi Diệp đó.
Sự bí mật ấy làm cho bà Tường Lan sửng sốt, còn Tường Linh khó chịu, nàng chau mày nhìn em gái:...