Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 01:32 - Ngày 26/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Không Kịp Nói Yêu Em - Phỉ Ngã Tư Tồn




Cho nên hôm đó Tôn Kính Nghi cảnh vệ đi theo Thẩm Gia Bình : “Không biết vì chuyện gì mà phu nhân ngồi khóc ở đó”. Thẩm Gia Bình nói: “Vớ vẫn sao phu nhân lại khóc!”. Nói xong lại cảm thấy tuy cô kiên cường rốt cuộc vẫn chỉ là phụ nữ, câu nói của mình cũng quá võ đoán, liền hỏi: “Vì sao khóc?”.

Tôn Kính Nghi nói: “Hôm trước đánh Phụ Thuận, thu hoạch được rất nhiều thứ, đều chất cả trong kho. Mấy ngày nay phu nhân quá buồn chán, rồi đến kho tiện lấy hai quyển sách và mấy tờ báo cho phu nhân xem, không biết vì sao, vừa nãy tôi thấy phu nhân ngồi ở đó một mình, lặng lẽ khóc”.

Thẩm Gia Bình biết tính cách Tĩnh Uyển rất kiên cường, có lần ngã xuống từ lưng ngựa cũng không thấy cô đỏ mắt, nên nghe Tôn Kính Nghi nói vậy, trong lòng thấy hơi lo lắng. Anh nghĩ một lát nói: “Cậu Sáu còn đang họp, tôi đến xem phu nhân có gì dặn dò không”.

Đại quân tiến xuống phía Nam, lúc này hành dinh đặt tại thị trấn nhỏ Thanh Bình cách Phụ Thuận chỉ ba bốn cây số, vì nơi đóng quân không đủ, cho nên trưng dụng nhà quan chức về hưu của địa phương làm hành dinh. Thị trấn Thanh Bình tuy không lớn, nhưng từ xưa là trạm dịch trọng yếu, cho nên tuy là nhà dân, nhưng rất nhiều giếng trời, lớp lớp sân vườn, rộng rãi và hoa lệ. Trong chiếc sân phía trước căn nhà Tĩnh Uyển có thể đặt hàng trăm chậu hoa cúc, chen chúc như biển hoa. Thẩm Gia Bình từ xa đã nhìn thấy Tĩnh Uyển đứng trước cửa sổ, lặng lẽ nhìn biển hoa như gấm nhung. Bọn họ luôn kính trọng Tĩnh Uyển, vậy nên vừa vào phòng đã lập tức hành lễ: “Phu nhân”.

Bình thường Tĩnh Uyển rất ít khi dùng son phấn, những khi bôn ba hầu như cô đều mặt đồ nam, lúc này vì trong hành dinh nên cô mặc chiếc sườn xám nhung màu xanh thẳm hết sức bình thường, trên mặt phủ một lớp phấn mỏng, tuy thế vẫn có thể nhận ra khóe mắt hoe đỏ. Thẩm Gia Bình đang suy tính, Tĩnh Uyển thấy vẻ mặt anh liền gượng cười, nói: “Hôm nay tôi hơi mệt, anh đừng nói với Cậu Sáu”.

Thẩm Gia Bình nhìn dáng vẻ cô, dường như vô cùng đau lòng, nhưng anh chỉ là đội trưởng cảnh vệ, rất nhiều việc không tiện hỏi, đành đáp: “Nếu có chuyện gì, phu nhân có thể giao Gia Bình làm”. Tĩnh Uyển “ừ”một tiếng, một lúc sau mới hỏi anh: “Theo anh lúc nào mới có thể tấn công Càn Bình?”. Thẩm Gia Bình nghe cô hỏi vậy, vô cùng bất ngờ, vì tuy cô ở trong quân đội, nhưng chưa từng hỏi việc quân, bình thường đa phần bận mấy việc vặt như thăm hỏi quân lính hay cầm máu…anh chần chừ đáp: “Việc tiền tuyến rất khó nói, cũng không quá mấy ngày đâu”.

Tĩnh Uyển lại “ừ”một tiếng, Thẩm Gia Bình tinh mắt, thấy một tờ báo đặt trên chiếc bàn bằng gỗ lê,cầm lên xem, thấy đó là một tờ “Dĩnh Châu nhật báo”, mấy ngày trước mặt báo có cáo thị màu đen rất bắt mắt: “Tuyên bố đoạn tuyệt cha con Doãn Sở Phàn và Doãn Tĩnh Uyển”, anh đọc lướt thấy giọng điệu rất gay gắt, nói: “Đứa con gái hư đốn bỏ nhà bỏ nước là bất trung, hủy hôn ra đi là bất nghĩa, không nói với cha mẹ là bất hiếu”, lại viết “Kẻ bất hiếu, bất trung, bất nghĩa không thể là gia tộc Doãn thị, cho nên tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ cha con”.

Tĩnh Uyển thấy anh đọc báo, cười thê lương nói: “Bái Lâm sắp về rồi, anh đem cái này đi, đừng để anh ấy nhìn thấy”. Từ lúc Thẩm Gia Bình quen biết cô, chưa từng thấy vẽ mặt cô như vậy, trong lòng buồn rầu, nói nhỏ: “Việc này vẫn nên nói với Cậu Sáu thì hơn, phu nhân chịu đựng tủi nhục như vậy, đến lúc đó Cậu Sáu có thể ra mặt giải thích rõ ràng”.

Trong mắt Tĩnh Uyển ngân ngấn lệ, quay mặt đi nói nhỏ giống như thì thầm một mình: “Ngay cả cha mẹ tôi cũng không cần tôi nữa, còn gì đáng để giải thích chứ?”.



Chương 21:



Mộ Dung Phong đi xem bố phòng nên về hành dinh rất muộn. Căn phòng cũ kĩ ảm đạm.trong phòng khách bật đèn,dưới chiếc chụp đèn màu trắng đục, ánh sáng tỏa ra một quầng vàng tối mờ mờ,đồ dùng đều là gỗ lê kiểu cũ, hoa văn trạm trổ lồi lõm, dưới ánh đèn càng đượm không khí cổ xưa. Trong phòng im phăng phắc, bàn ăn bên ngoài đặt một nồi lẩu hoa cúc đã sắp cạn, kêu lục bục, ngọn lửa bên dưới cũng sắp tàn. Mộ Dung Phong thấy bốn đĩa thức ăn bên cạnh đều lạnh ngắt, liền đi vào bên trong, dưới ánh đèn màu, chiếc mành lụa trên cửa ánh lên ánh tím âm u, chiếc màn trân châu trên giường cũng lờ mờ phát ra ánh sáng tím hồng.

Tĩnh Uyển đợi quá lâu, đã mặc cả quần áo đi ngủ, Mộ Dung Phong khẽ khàng, giở chăn ra định đắp cho cô, cô tỉnh giấc, thấy anh mĩm cười nói: “Sao em lại ngủ quên chứ, anh ăn cơm chưa?” Mộ Dung Phong đáp: “Anh ăn rồi lần sau đừng đợi anh, cẩn thận đau dạ dày đó”. Cô vừa nói vừa ngồi dậy, vì tóc cô buông ra, xõa xuống hai bên mai, đang định đưa tay lên vuốt, anh đã vén giúp cô với sự yêu thương vô hạn: “Đồ ăn đều nguội rồi, em muốn ăn gì, anh bảo họ đi làm”.

Tĩnh Uyển nói: “Em muốn ăn bánh ga tô hạt dẻ ở Tường Vi Mộc.” Tường Vi Mộc là nhà hàng Tây ở Thừa Châu, thị trấn Thanh Bình cách Thừa Châu hơn hai trăm cây số, cô nói muốn ăn món đó chỉ là nói đùa với anh, Mộ Dung Phong hơi do dự, lấy chiếc áo khoác vải gabardine0 màu tím đỏ của cô trên giá xuống: “Nào,chúng ta đi mua bánh ga tô”. Tĩnh Uyển cười nói: “Đừng đùa nữa đã đến chín giờ tối rồi, không đi nghỉ ngay đi, ngày mai lại không dậy sớm được”. Mộ Dung Phong nói: “Sáng mai anh không có việc”. Anh khoác áo cho cô, Tĩnh Uyển bị anh kéo ra ngoài, nói: “Nửa đêm rồi anh định đi đâu đây?”.

Mộ Dung Phong “suỵt”một tiếng: “Đừng làm ồn chúng ta trốn ra ngoài”. Tuy nói là trốn, vừa ra khỏi cửa đã gặp cảnh vệ tuần tiểu, thấy hai người họ vội vàng hành lễ. Mộ Dung Phong cũng không để ý đến họ, khoác tay Tĩnh Uyển đi ra ngoài, khi cảnh vệ đi báo cáo với Thẩm Gia Bình, họ đã ra ngoài nhà xe. Lái xe thấy họ cũng rất kinh ngạc, lại đều động một đống người cho xem”. Mộ Dung Phong không đáp, bỗng bế bỗng cô lên, còn chưa kịp phản ứng cô đã bị anh ôm vào trong xe. Cô vừa tức, vừa buồn cười, anh đóng cửa xe, đích thân ngồi vào vị trí lái xe, khởi động xe.

Xe lao ra ngoài, thị trấn Thanh Bình vẫn còn mấy cửa hàng chưa tắt đèn, ánh đèn vàng vọt chiếu trên con đường lát đát, vì thời tiết lạnh, ánh sáng ấy dường như cũng lạnh lẽo. Thứ ánh sáng màu vàng nhạt hai bên đường đó giống như món chanh đông lạnh cô thích ăn, lại giống như đá trong trà chanh, dần dần tan đi thấm trong màn đêm từng chút một. Chiếc xe xuyên qua ánh đèn, không lâu sau đã bỏ lại thị trấn sau lưng. Cô quay đầu lại chỉ thấy ánh đèn lác đác lác đác, càng ngày càng xa, ngạc nhiên hỏi: “Chúng ta đi đâu thế?”

Anh cười nói: “Chẳng phải nói đi mua bánh ga tô sao?”

Tĩnh Uyển ngỡ anh nói đùa, vì bình thường anh cũng thích tự mình lái xe đi dạo, liền mỉm cười: “Đi một vòng rồi về thôi.” Xe men theo con đường đi thẳng về phía Bắc, hai hàng đèn đơn độc bên đường, phía trước là bóng tối, một lúc sau lại rẽ sang đường lớn, xe cộ đi lại như thoi đưa hóa ra đều là xe vận chuyển quân nhu, vô cùng náo nhiệt. Vì buổi sáng đau lòng mệt mỏi, lúc này xe đang lắc lư, Tỉnh Uyển bất giác ngủ thiếp đi....
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Cửa Tiệm Giặt Là - Rin Cửa Tiệm Giặt Là - Rin
Thiên thần sa ngã - Tào Đình Thiên thần sa ngã - Tào Đình
Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi ! Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi !
Shock tình - Kawi Shock tình - Kawi
Xu Xu đừng khóc Xu Xu đừng khóc
123456»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00046s
TextLink: Blog Giải Trí Online

pacman, rainbows, and roller s