XtGem Forum catalog
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 09:48 - Ngày 24/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Những ngón tay đan - Hân Như




- Chúng ta đi cafe chứ? - Lúc du thuyền cập bến, Hoàng Anh đã hỏi một câu như thế. Anh chưa muốn kết thúc buổi tối vào lúc này, có lẽ hơi sớm.

- Cũng được, tôi muốn tìm hiểu một chút về bố mẹ anh. Tôi không muốn trở thành đứa con gái tuỳ tiện trong mắt hai bác, để rồi bố anh càng tức giận hơn vì con trai dẫn về một cô gái không ra gì.

- Được thôi, anh biết một quán cafe ven hồ rất tuyệt. Anh nghĩ là em sẽ thích nó.

- Không thuốc lá? - Thạch Thảo rướn mày, có vẻ như cô rất không thích những nơi có mùi thuốc lá.

- Và nhìn ra hồ từ trên cao. - Hoàng Anh gật đầu, lại bổ sung thêm một câu.

Cafe Lãng Bạc, quán cafe mang nhiều nét hiện đại, pha trộn với những tinh tế và trầm lắng như chính phố phường Hà Nội. Quán nhìn ra hồ Tây, trong ánh đèn lung linh, không khí không ồn ã, xô bồ, cũng chẳng quá trang trọng, làm cho người tới luôn có một cảm giác tự nhiên, thoải mái khó có thể tả được. Hoàng Anh chọn một bàn ở bên trong, sát cửa kính nhìn ra hồ. Nếu vào những ngày hè, anh sẽ chọn một bàn ngoài ban công, vừa có thể ngắm cảnh, vừa có thể đón gió mát lạnh từ ngoài hồ thổi vào. Trước đây, những chiếc bàn ngoài bàn công luôn là chỗ ngồi lý tưởng của anh và Trang. Giờ vào mùa đông, ngay cả những đôi tình nhân cũng không muốn ngồi ngoài đó vì trời quá lạnh, mặc dù những cái ôm siết và nắm tay có thể làm họ ấm hơn những kẻ cô đơn.

Hoàng Anh gọi cho mình một ly cafe nâu nóng, và gọi cho Thạch Thảo một Mocha, cô hợp với thứ cafe nhẹ nhàng và ngọt ngào ấy hơn. Rồi anh kể cho cô nghe về gia đình mình, về tính cách của bố mẹ mình, trả lời những câu hỏi mà Thạch Thảo quan tâm. Anh thích cô gái này ở cái cách luôn cẩn thận và chuẩn bị rất kỹ, đó là lý do cô thường nhập vai rất đạt mỗi khi cần diễn. Anh đã được chứng thực điều ấy qua lần đưa cô tới đám cưới Linh Trang. Ngay cả người đa nghi nhất, hiểu anh nhất, luôn không tin được rằng Hoàng Anh có thể dễ dàng quên đi Linh Trang, thì sau ngày hôm ấy cũng phải thừa nhận, có một cô gái khác đã chiếm được chỗ trong trái tim anh rồi.

Trước khi hai người ra về, Thạch Thảo mới sực nhớ ra, và nói với anh một chuyện:

- Đúng rồi. Trước đây tôi đi làm thì có tên là Thạch Thảo, vốn để người ta không tìm được mình. Bây giờ tôi nghỉ rồi, cái tên ấy cũng đã cho vào dĩ vãng. Tên thật của tôi là Phụng Anh, từ nay anh cứ gọi thế đi.

- Phụng Anh? - Hoàng Anh hoàn toàn ngẩn người trước tiết lộ này, trong khi rõ ràng cô gái kia vẫn cứ điềm nhiên, dường như cô chẳng quan tâm lắm tới việc thú vị là hai người có tên giống nhau.

Thấy anh ngơ ngác một chặp rồi lại cười cười, Phụng Anh chỉ khẽ nhíu mày một cái, sau đó quay người đi ra khỏi quán trước, để mặc anh luống cuống thanh toán rồi vội chạy theo.

Hoàng Anh đưa Phụng Anh về tới gần khu nhà trọ của cô thì được yêu cầu dừng lại. Có lẽ cô gái này thực sự không muốn bị anh biết quá nhiều về đời tư nên cũng từ chối cho anh biết địa chỉ cụ thể nơi cô ở. Suốt quãng đường trở về, hai người cũng không nói gì nhiều với nhau, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng. Đến khi Phụng Anh trả lại mũ bảo hiểm cho anh, sau đó dợm bước đi vào trong ngõ, Hoàng Anh mới sực nhớ ra:

- À đúng rồi, anh quên không nói, hồi chiều em đánh đàn hay lắm. Em học ở đâu thế?

- Trước cạnh nhà tôi có một cô là nghệ sĩ đánh đàn tranh, chính cô ấy đã dạy cho tôi. - Phụng Anh cũng chẳng tỏ ra giấu diếm.

- Thế à? Hôm nào chơi lại cho anh nghe nhé! Hôm nay ở trong hội trường cứ mải nhìn xung quanh tìm em nên anh cũng chẳng nhập tâm được nhiều.

Phụng Anh khẽ cười, người đàn ông này thực sự rất dẻo mép.

- Khúc nhạc ấy tên gì nhỉ? Anh về tìm trên mạng nghe thử trước cũng được?

Phụng Anh ngẩn ra một chút, dường như nhớ tới cái gì, có chút ngập ngừng không muốn đáp. Nhưng cuối cùng cô vẫn trả lời gọn lỏn ba tiếng:

- Phượng Cầu Hoàng.

Sau đó dứt khoát đi vào trong, không có ý định dây dưa câu chuyện thêm với anh nữa.

Đến khi Hoàng Anh hiểu ra lý do cô ngập ngừng thì cô đã đi khuất hẳn rồi. Hoàng Anh khẽ cười, thầm nghĩ: “Phượng Cầu Hoàng. Thật là có duyên…”

***

Hoàng Anh về tới nhà thì cũng đã hơn 10h. Vì việc liên quan tới Thạch Thảo, từ nay phải gọi là Phụng Anh, giải quyết xong rồi, anh cũng cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Sau khi thả lỏng người trong bồn tắm nước nóng tới nửa tiếng, anh định đọc một cuốn sách về kinh doanh trước khi đi ngủ. Đọc sách trước khi ngủ là thói quen trước đây của Hoàng. Sau khi chia tay Linh Trang, giấc ngủ của anh thường bắt đầu sau những cơn say, nếu không say thì cũng ở bên một cô gái nào đó, thói quen đọc sách đã bị bỏ ngỏ rất lâu rồi. Khó khăn lắm Hoàng Anh mới nhớ ra được cuốn sách mình đang đọc dở là cuốn nào, lúc anh tìm được nó, ở trong sách vẫn còn kẹp một tờ giấy nhớ, nét chữ nghiêng nghiêng của Trang hiện lên trong đáy mắt anh: “Nhớ đi ngủ sớm anh yêu nhé!” Hoàng Anh khẽ bật cười, dường như Trang đã để nó vào đó vào lần cuối cùng cô tới đây. Ngày hôm sau đó, hai người có một cuộc cãi vã, rồi những ngày tiếp sau trôi qua trong lạnh lùng, xa cách, cuối cùng là một dấu chấm hết gọn gàng và đơn giản. Từ sau hôm ấy, anh không còn tâm trạng đọc sách nên không biết còn một tờ giấy nhớ thế này kẹp trong cuốn sách. Trang thường có thói quen để lại giấy nhớ cho anh. Ví dụ, ở trên tủ lạnh sẽ là: “Mùa đông rồi, đừng uống nước lạnh nữa đấy nhé!”, ở trên bàn làm việc sẽ là: “Không để tất và cà vạt ở đây, anh hãy nhớ bỏ vào máy giặt!”, ở phòng tắm sẽ là: “Đừng ngâm mình trong bồn tắm lâu quá đấy!”, ngay đầu giường ngủ sẽ là: “Đừng để nhiệt độ điều hòa thấp quá nhé!”,... Thỉnh thoảng, anh đột nhiên sẽ thấy một tờ giấy nhớ cô để ở những nơi không ngờ tới, bên trong là những lời nhắn nhủ rất nhẹ nhàng và đầy yêu thương. Sau này, khi không thể chịu đựng được cái căn phòng bốc mùi kinh dị của anh vì lâu không ai dọn dẹp, Hương đã quét dọn và thẳng tay tống tất cả vào thùng rác. Giờ đây, có lẽ mảnh giấy vô tình còn sót lại này chính là bằng chứng cuối cùng chứng minh rằng Linh Trang từng hiện hữu trong căn nhà này, từng chăm chút cho anh bằng những bữa cơm nóng hổi, hay dọn dẹp cho căn nhà luôn luôn gọn gàng.

Chẳng còn tâm trạng để đọc sách nữa, Hoàng Anh cầm điện thoại, nhắn một cái tin ngắn gọn “Anh nhớ em nhiều!”, rồi sau một hồi ngập ngừng anh cũng bấm gửi đi. Đặt điện thoại đã để ở chế độ yên lặng lên bàn, anh chui vào chăn, trằn trọc thêm một hồi rồi cũng chìm vào giấc ngủ.



Chương 8: Cùng ăn trưa



Sáng hôm sau, vừa tới công ty, nhờ vài cái radio công cộng của công ty mà Hoàng Anh biết được Linh Trang đã đi làm trở lại, nhưng vẻ mặt cô dường như không được tốt lắm, không giống một người mới trở về sau tuần trăng mật quý giá của mình. Hoàng Anh nhớ lại tin nhắn anh gửi đi vào đúng lúc tâm trạng rối bời đêm hôm qua, trong lòng khẽ thở dài, chẳng ngờ anh cũng có lúc làm những việc buồn cười và khó hiểu như thế. Có lẽ, cái mảnh giấy nhớ vô tình sót lại kia đã đánh thức hết những cảm xúc mà lâu nay anh cố chôn giấu trong lòng chăng? Anh nghĩ Trang đã đọc nó rồi, và cô đủ tế nhị để không trả lời cái tin nhắn đó của anh. Nhưng sáng nay, vừa book xong lịch họp với ban giám đốc thì anh nhận được tin nhắn của Trang qua Skype. Vì nhân viên trong công ty anh thường dùng mail nội bộ và skype để trao đổi nên tất nhiên, việc anh và Trang trước đây dù hai người hai phòng nhưng vẫn thường xuyên chat với nhau. Anh đã xóa tên cô ra khỏi danh sách bạn bè vì không muốn ngày nào cũng phải đọc 1 dòng trạng thái yêu thương của Trang dành cho 1 người đàn ông khác. Xóa không có nghĩa là quên.......
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
Hương Vị Đồng Xanh - Born Hương Vị Đồng Xanh - Born
Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
Đèn Không Hắt Bóng - Watanabe Dzunichi Đèn Không Hắt Bóng - Watanabe Dzunichi
1234»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00026s
TextLink: Blog Giải Trí Online