XtGem Forum catalog
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 01:37 - Ngày 24/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Là cây kẹo ngọt của Anh nhé - Cẩm Thương




- Lưu ý, lưu ý. - Chị Huyền bắc loa tay hét lớn. - Cơm nhà nào nhà nấy hưởng nhá. Trưa nay, các bạn sẽ ăn những món do chính các bạn làm ra.

- Oắt đờ Heo?

Thiên Ngọc há hốc miệng, ngạc nhiên đến phát sợ. Nếu như vậy chẳng phải nó trưa nay sẽ nhịn đói sao? Khang Duy vẫn điềm nhiên ngồi chơi game, coi như không có chuyện gì. Cứ để mặc nó làm thôi, vì dù anh có muốn giúp cũng chẳng thể giúp gì. Có lẽ hiểu biết về nấu nướng, bếp núc của Khang Duy còn kém hơn cả nó nữa.

Chuông vang lên, thời lượng nấu ăn kết thúc. Hoàng Quân làm trứng ốp la và rau tầm bóp xào tỏi, Mai làm thêm món cơm cuộn rong biển khá bắt mắt. Chỉ hơi tiếc trứng ốp của Hoàng Quân hơi cháy, rau cũng xào hơi mặn. Vậy là trượt.

Hải Đăng, món tủ là sườn chua ngọt bình thường làm lúc nào cũng rất ngon, nhưng không hiểu sao hôm nay lại cho nhiều đường khiến miếng sườn không được đẹp mắt, ăn cũng thấy lờ lợ. Thì nguyên nhân là do ai đấy, Hải Đăng cứ mải bực tức mà không quan tâm Hương Ly đưa cho mình đường hay muối, đến khi phát hiện ra thì chuyện đã rồi.

Vài món nữa được đưa lên, có lẽ thịt kho tàu với canh khoai tây hầm xương của Nhật Linh và Quang là ổn nhất. Chỉ còn Khang Duy và Thiên Ngọc mãi chẳng thấy gì, chị Huyền đợi không được, đích thân đến chỗ bếp của đội Thiên Ngọc, tò mò không biết sơn hào hải vị gì mà lâu như vậy. Thiên Ngọc gãi đầu gãi tai bưng ra một cái nồi, bao nhiêu thời gian như vậy mà trên mâm của hai người có duy nhất món “rau nấu cám”. Chị Huyền mặt méo xệch, nhìn vậy ai mà dám ăn, cười cười rồi bỏ về. Tất nhiên, giải nhất thuộc về Nhật Linh và Quang.

Bữa trưa chắc mỗi Nhật Linh và Quang no bụng và ngon miệng nhất. Nhật Linh chút chút lại liếc nhìn Thiên Ngọc mà cười, đã nói đi học nấu ăn đi thì không nghe, giờ thì đành chấp nhận như vậy thôi chứ biết sao giờ?

Cổ nhân có nói đến một hiện tượng, gọi là sự liên quan giữa mắt và bụng, “căng da bụng chùng da mắt”. Trời về trưa, ăn no ai cũng muốn ngủ một giấc, Khang Duy thì được gọi là ngoại lệ, ngủ là vì quá bực mình, bụng sôi liên hồi mà thấy ức chế. Cũng cùng chung cảnh ngộ, Thiên Ngọc không khác Khang Duy là mấy, bụng cứ sôi òng ọc, nó lay lay gọi Nhật Linh dậy:

- Đi mua đồ ăn với tớ...

- Phải xuống huyện đấy. Xa phết. Phải đi bộ nữa.

- Nhưng tớ đói kinh khủng, lại hết đồ ăn rồi.

- Cậu nhớ đường chứ?

Thiên Ngọc hơi chần chừ rồi cũng gật đầu, đường có một đoạn, chắc chắn là sẽ nhớ thôi. Nhật Linh nhận cái gật đầu của Thiên Ngọc, cũng miễn cưỡng mò dậy đi cùng. Đường ngắn, nhưng là đường rừng nên hơi khó đi, cũng khó mà nhớ đường chính xác. Nhật Linh không tin vào năng lực nhớ đường của mình mới không dám đi, nhưng Thiên Ngọc nói nhớ thì cũng đành tin tưởng vậy. Dù sao thì Thiên Ngọc cũng đang đói, Nhật Linh biết cái cảm giác đói bụng rất chi là khó chịu.

- Sao đi mãi không thấy đường ra vậy Heo?

- Sắp đến rồi. - Thiên Ngọc bình tĩnh đáp.

- Lâu thế? Cứ như bị lạc í, đường này cứ là lạ. - Nhật Linh hơi hoảng.

- Cũng có thể lắm.

- Hả? Cái gì đấy? - Nhật Linh giật mình.

- Tớ cũng không tin tưởng vào mình lắm.

- Vậy sao dẫn tớ đi???

- Đói... - Thiên Ngọc đáp tỉnh bơ.

Nhật Linh sém chút nữa thì té xỉu, Thiên Ngọc gan thật, vì cái bụng đói mà mạo hiểm đến vậy, lại còn lôi cả cô vào vụ này nữa. Bây giờ đường về nhà còn không nhớ, biết tính làm sao?

Thiên Ngọc xoa xoa cái bụng đói đang sôi òng ọc, liếc mắt nhìn đồng hồ. Cũng 3 giờ rồi đấy, nhịn đói mấy tiếng đồng hồ liền rồi, bụng cứ cào lên liên tục khiến nó ức chế kinh khủng ngồi rủa thầm cái người tên là Khang Duy kia.

- Chửi đủ chưa? Cậu chửi anh ta ở đây người nghe vẫn là tớ cơ mà?

- Nhưng mà tớ ức chế.

- Nói nhiều tốn nhiều năng lượng, sẽ đói lắm đấy. Tập trung tìm đường về đi.

Thiên Ngọc gật gù, việc tìm đường sẽ khó khăn lắm đây, Nhật Linh cũng có khá hơn nó là mấy cái vụ nhớ đường và tìm đường đâu chứ. Không biết sẽ ra làm sao nữa, muốn khóc quá.

_oOo_

Tìm khắp nơi chẳng thấy Nhật Linh đâu cả, Hải Đăng đâm hoảng. Tìm Thiên Ngọc cũng không thấy, lúc đầu tưởng hai người đó có lẽ đi đâu đó, một lát sẽ về. Nhưng bây giờ cũng hơn 4 giờ, mọi người đều đã ngủ dậy cả, chuẩn bị đi về mà vẫn không thấy hai người đâu. Khang Duy và Hoàng Quân cũng không kém phần lo lắng, huy động mọi người vội vã đi tìm. Người cũng kha khá, vậy mà tìm loanh quanh mãi chẳng thấy đâu. Nỗi lo trong lòng Hải Đăng càng dâng cao, nếu lỡ may có chuyện gì xảy ra với Nhật Linh, chắc anh sẽ điên lên mất.

Đã gần 5 giờ chiều, mọi người đều tập trung lại địa điểm dựng trại, chẳng ai tìm thấy dấu vết nào hết. Cả tiếng đồng hồ tìm không ra, thật sự khiến người khác thấy lo. Người ta nói “ngày tháng mười chưa cười đã tối”, Sa Pa mùa này là một dẫn chứng, mới hơn 5 giờ chiều mà trời đã nhá nhem, nhìn không còn rõ nữa.

- Dừng ở đây nhé, về thôi, muộn rồi. Có khi hai cậu ấy về nhà trước rồi.

Hương Ly khẽ khàng lên tiếng, trời đang dần tối, nếu muộn nữa, có lẽ sẽ không còn thấy rõ đường về.

- Không. Nếu vậy phải mang hành lý đi trước. - Hoàng Quân lên tiếng. - Đằng này cả điện thoại hai cậu ấy cũng không mang đi.

- Đừng nói nhiều nữa, ai về cứ về đi. Tôi ở lại được rồi.

Hải Đăng nhăn mặt chạy đi, lòng anh lúc này như lửa đốt, ở đấy mà bàn bàn tính tính, để yên để anh đi tìm Nhật Linh có lẽ tốt hơn. Khang Duy và Hoàng Quân cũng hớt hải chạy theo, phía rừng đằng này còn chưa tìm, chị Huyền nói có lẽ không ở đó, cũng không nên vào đó, trong phía rừng đó có nhiều động vật nguy hiểm.

- Này, khoan đã.

Không hề ngoái lại sau tiếng gọi của chị Huyền, cả ba cứ chạy đi như vũ bão. Quang và Hương Ly cũng chạy theo sau. Trong mảng rừng này, trời càng trở nên tối, đi lại quá khó khăn. Hải Đăng vừa bước, miệng không ngừng hét to lên hai tiếng “Nhật Linh”, có lẽ đang lo lắm.

- AAAAAAAAAAAAAA...

Tiếng hét lớn vọng lại từ phía sâu bên trong khu rừng, rất giống tiếng của Nhật Linh. Hải Đăng giọng run run mà gọi tên cô thật lớn, đôi chân cứ như vậy chạy về phía có tiếng hét. Từ đằng xa, có thể lờ mờ nhận ra Thiên Ngọc đang mặt biến sắc nhìn về phía con vật phía trước. Tay nó ôm chặt lấy Nhật Linh đã ngất xỉu vì hoảng sợ. Một con trăn to bằng cổ chân, đang bò lại gần phía hai đứa đang đứng. Con trăn lớn lia lia lưỡi, có vẻ như đang đói. Hoàng Quân giật mình chạy lại, vội vã hét to:

- THIÊN NGỌC......

Tiếng gọi lớn vừa rồi hình như khiến Thiên Ngọc bừng tỉnh, chút cảm giác còn lại khiến nó nhận ra hoàn cảnh của mình. Đôi mắt rơi rớt những giọt nước mắt nóng hổi, nó cũng hét lên về phía tiếng gọi, cầu cứu một tiếng nói vọng lại:

- ANH KHANG DUYYYYYY....

Hoàng Quân khựng người, là gọi Khang Duy, là Thiên Ngọc đang gọi Khang Duy. Trong hoàn cảnh cấp bách như thế này, dù Hoàng Quân có đứng trước mắt cô đi chăng nữa thì cô vẫn sẽ cất tiếng đầu tiên gọi Khang Duy, cái tên đầu tiên xuất hiện trong đầu cô cũng là Khang Duy. Tất cả đều là Khang Duy...

Khang Duy và Hải Đăng chạy vội đến bên Thiên Ngọc và Nhật Linh, con trăn thấy động, thấy quá nhiều người, không hiểu sao lại bò đi. Hải Đăng thở phào đỡ lấy Nhật Linh, có lẽ vì hoảng sợ quá mà ngất đi. Bế bổng cô lên, anh rảo bước. Chỉ còn lại Thiên Ng
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Ông lão bán tăm bông
» 10 bí quyết thành công của Jack Ma
» Thất nghiệp – nguy hiểm hay cơ hội?
» Nhìn thấy vậy mà không phải vậy
» Bài học Marketing từ một người ăn mày
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
10 bí quyết thành công của Jack Ma 10 bí quyết thành công của Jack Ma
Bài học Marketing từ một người ăn mày Bài học Marketing từ một người ăn mày
Bức họa không nét vẽ Bức họa không nét vẽ
Cách nhau 2 giờ bay Cách nhau 2 giờ bay
Chào em, cô gái tháng Hai Chào em, cô gái tháng Hai
1234»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00039s
TextLink: Blog Giải Trí Online