Ring ring
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 01:38 - Ngày 24/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Hóa ra anh vẫn ở đây - Tân Di Ổ




Ngày 24 tháng 12, đêm Giáng sinh an lành theo phong tục Tây phương. Mấy năm trở lại đây, không khí lễ tết phương Tây ở Trung Quốc càng ngày càng đậm đà. Thực ra không cần phải quá câu nệ ý nghĩa tôn giáo ẩn sau lễ Giáng sinh, con người hiện đại cần lễ tết, cần có những ngày như thế này để họ có thể đàng hoàng chính đáng mà tụ họp, chúc tụng, mở lòng với nhau, những người đang hẹn hò càng cần hơn nữa.

Hôm ấy cũng vừa đúng ngày kỉ niệm một tháng quen biết của Tô Vận Cẩm và bác sĩ Ngô, hai người hẹn hò cùng tận hưởng một bữa tối vui vẻ, mỗi người tự kể những chuyện thú vị về công việc, cuộc sống của mình, rất nhiều quan điểm chẳng nói trước mà gặp nhau, chuyện trò rôm rả. Ăn xong, lại cùng nhay ra rạp xem phim, Giáng sinh là thời điểm các hãng phim phải ganh đua nhau, rợp trời kín đất đầu là Hoàng Kim Giáp , hai người họ không hẹn mà đồng lòng chọn Thương Thành. Bộ phim rất lôi cuốn, tình yêu, hoài nghi, giết chóc đan cài vào nhau, khoảng thời gian chín mươi phút trôi qua thật nhanh, hai người cùng bước ra khỏi rạp, buổi tối nay không đến nỗi uổng phí.

Bác sĩ Ngô cười bảo: "Chẳng mấy khi thấy em xem cái gì chăm chú thế".

Tô Vận Cẩm đáp: "Em không ngờ đến một kết cục như thế".

"Không ngờ là Lương Triều Vỹ sẽ chết?".

"Không phải, em không ngờ là anh ta lại yêu đối phương đến vậy".

Kết thúc bộ phim, ánh mắt của Từ Tịnh Lôi khiến Tô Vận Cẩm rùng mình: "Anh chưa từng yêu em...", người đàn bà tên gọi Kim Thục Trân trong phim đến phút cuối đã nhìn chồng thốt lên câu ấy. Không phải trách hỏi, mà là một lời trần thuật tan nát cõi lòng.

Điều mà người chồng do Lương Triều Vỹ sắm vai hồi đáp cho cô là một viên đạn nhằm thẳng giữa hai chân mày.

Tô Vận Cẩm khẽ run rẩy trong cơn gió.

"Ai trong tim chẳng có một tòa thương thành", bác sĩ Ngô điềm đạm nói.

"Vận Cẩm, em lạnh lắm sao?" Anh ta cởi chiếc áo khoác dạ mỏng của mình, choàng lên vai cô.

Hôm nay cô không đi xe, anh ra đánh chiếc Lexus của mình đưa cô về nhà. Trên đoạn đường từ rạp chiếu bóng về đến nhà cô, có thể nhìn thấy buổi đêm ở thánh phố này nơi nơi giăng đèn kết hoa, một bầu không khí náo nức vui vẻ.

Anh ta chạy xe vào phía dưới khu nhà, xuống xe tiễn cô. Tô Vận Cẩm gỡ chiếc áo khoác của anh ta xuống, đưa vào tay anh ta. Tối nau cô mặc không ít áo, vậy mà vẫn cảm thấy lạnh, rất ít khi như lúc này đây, cảm thấy cần một người để nương tựa.

"Tạm biệt, tối nay em rất vui", cô mỉm cười chào tạm biệt anh ta, quay người đi vào trong, mỗi bước đi, cô đều cảm thấy nỗi trống vắng trong tim đang dần dần gặm nhấm cô. Hãy giữ em lại, đừng bỏ mặc em một mình.

"Vận Cẩm...", anh ta gọi giật cô lại.

Cô quay lại, dâng lên nỗi xúc động chực trào nước mắt. Anh ta vẫn đứng nguyên một chỗ cũ phía xa xa, cất lời: "Lúc mỉm cười rất giống một người..."

Cô ta là ai? Người vợ đã chết của anh ra? Tô Vận Cẩm không muốn hỏi, điều này chẳng liên quan gì tới cô.

"Đêm lạnh đấy, em lên đi, cẩn thận kéo bị cảm lạnh", bác sĩ Ngô nói. Anh ta bước lại, cúi đầu đặt môi lên trán cô, đây là lần đầu tiên anh ta hôn cô, đôi môi anh ra lạnh lẽo nhưng mềm mại. Anh ta yêu người đàn bà khi mỉm cười rất giống cô chăng? Dù có yêu, chẳng phải anh ta cũng hệt như cô, đang tiếp tục tìm kiếm một đối tượng để kết hôn đó sao? Anh ta giống hệt cô, bản chất đều là kẻ lạnh lùng.

Tô Vận Cẩm từ biệt vòng tay anh ra, tiếp tục bước về phía trước, trong khoảnh khắc quay người, bên tai vọng lại âm thanh đì đùng của pháo hoa, không gian ở phía không xa rực lên lung linh như mộng. Bao nhiêu năm trước, cô cùng một người khác tay trong tay đứng trên sân thượng, chẳng nhìn thấy pháo hoa, chỉ thấy nhà cao tầng xa xa, khi ấy, anh cứ luôn nói tiếc ghê, giờ đây pháo hoa ở ngay bên cạnh, nhưng niềm hạnh phúc khi ấy chẳng còn thấy đâu nữa.



Chương 20 - Nỗi đau của cô chỉ anh ấy mới có thể san sẻ



" Có phải rất tiếc không, anh ta không giữ em lại?" Từ biệt bác sĩ Ngô xong, Tô Vận Cẩm vừa bước vào trong thang máy, đã nghe thấy lời châm chọc của Trình Tranh.

"Đoán đúng đấy." Cô không mảy may nghĩ, mặc kệ anh bước tiếp lên phía trước.

" Anh ta hợp với em đấy chứ?", Trình Tranh tựa vào bên cạnh cửa thang máy chặn đường cô, vừa cười vừa bảo. " Chỉ sợ anh ta cũng không biết cái em cần là gì, em chẳng qua là cần một người đàn ông mà thôi, cái hôn thoảng qua đấy làm sao an ủi nổi em? Tội gì phải giả vờ thanh cao, không chịu nói ra cho anh ta rõ?"

Tô Vận Cẩm bật cười, " May có anh hiểu em."

Anh bước lại bên cô, khẽ khàng vòng tay quanh eo cô, đặt môi áp sát tai cô nói : " Nếu em chỉ cần một người đàn ông, thì anh có thể châm chước được."

Tô Vận Cẩm không còn đủ sức mà nổi giận, chỉ nhếch miệng cười cười trong vòng tay anh, " Tối nay lại rảnh thế này, không phải căp kè với bạn gái hay sao?".

" Cái này em không phải quan tâm, có phải em chưa từng làm người thứ ba bao giờ đâu." Lời của anh đã sát bên môi cô, sau đó dồn hết sức hôn cô, dung thứ hơi nóng riêng có của anh thiêu đốt cô bỏng rát.

Tô Vận Cẩm thở hắt, khẽ rời môi xa khỏi anh, " Nhưng em thà làm kẻ thứ bao, cũng không bằng lòng quay đầu lại thì sao? Trình Tranh, chúng ta đã chia tay rồi."

Trình Tranh đưa tay áp lên mặt cô, nửa giả nửa thật bảo : " Nếu anh nói là anh đã hối hận rồi ?"

" Nhưng em thì không", Tô Vận Cẩm nói rành rọt từng từ từng chữ, cô chầm chậm gỡ tay anh ra, mỗi phân mỗi tấc trong tim đều nguội lạnh.

" Cái thứ đàn bà vừa ích kỷ, vừa máu lạnh.... Em hoàn toàn không phải là đàn bà!" Trình Tranh lên giọng mắng.

Tô Vận Cẩm quay lại nhìn anh, lồng ngực phập phồng.

" Tô Vận Cẩm, em dạy anh với, làm thế nào mới có thể yêu người khác được, mà hết lần này tới lần khác", anh hạ thấp giọng xuống, đau đớn nói với cô, " Thật đấy, em dạy anh với, làm thế nào để có thể tuyệt tình như em?"

Tô Vận Cẩm quay lưng lại với anh, chậm rãi nói: " Em dạy anh nhé, thực ra rất đơn giản, tất thảy tình yêu đều có thể vứt bỏ được, chỉ cần anh đủ tuyệt vọng".

" Tuyệt vọng? Bốn năm rồi, anh ngỡ là anh nhất định có thể quên em được, anh đã bảo với mình, là anh không cần em nữa. Không có em, anh không còn phải đoán già đoán non, xem em có yêu anh không, không cần phải rón rén e dè sợ sẽ mất em. Anh không đi tìm em, không liên lạc với em, không muốn nghe bất cứ việc gì dính dáng đến em, tận đến lúc tình cờ bắt gặp em ở Tả Ngạn.... Tô Vận Cẩm, anh căm hận em, anh còn hận mình hơn vì một đằng khinh thường em, nhưng một đằng lại chẳng quên nổi em! Em không xứng để nhắc chuyện tuyệt vọng với anh, em đã bao giờ thử mở lòng đi yêu một người rồi kết quả là chẳng được gì chưa, em đã thử cảm giác cả những giây phút tuyệt vọng nhất vẫn còn muốn chờ đợi chưa...."

" Thế nhưng anh chưa bao giờ nếm thử cảm giác mất đi một phần máu thịt trên cơ thể mình! Tối hôm ấy em cứ chờ cứ đợi, em muốn chờ anh về rồi sẽ nói với anh, chúng mình sống với nhau tử tế đi, bởi vì em có thai rồi.... Lúc mới biết có con, em sợ lắm, thế nhưng, dần dà, càng nghĩ càng vui mừng, bởi vì con là của anh, là của anh và em. Thế nhưng em chờ đợi để được gì đây, em chỉ chờ để được nghe anh nói chia tay, anh nói em không yêu anh!"

Trình Tranh đứng nguyên một chỗ như tượng đá. " Con ư?", lời của anh hệt như mê sảng.

"Đúng thế, em không yêu anh, thế mà em lại khổ sở đến vậy, rõ ràng đã chia tay r
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Yêu không hối tiếc - Hân Như Yêu không hối tiếc - Hân Như
Yêu em từ cái nhìn đầu tiên - Cố Mạn Yêu em từ cái nhìn đầu tiên - Cố Mạn
Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi ! Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi !
Tường Vi đêm đầu tiên - Minh Hiểu Khê Tường Vi đêm đầu tiên - Minh Hiểu Khê
Thiên thần sa ngã - Tào Đình Thiên thần sa ngã - Tào Đình
12345»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00035s
TextLink: Blog Giải Trí Online