XtGem Forum catalog
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 04:01 - Ngày 24/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề




"Ừ."

"Sao họ lại để một mình thằng bé ở chỗ này?"

Trình Thiếu Thần không đáp, chỉ nói, "Tommy muốn đi tìm cha nó, anh thuận đường có thể đưa nó đi."

"Làm phiền anh lâu quá rồi. Để lại địa chỉ là được, khách sạn sẽ đưa thằng bé về."

Trình Thiếu Thần nhìn cô, nhìn đến nỗi Thẩm An Nhược thấy chột dạ, nhưng vẫn khăng khăng rằng Hoa Áo phải có trách nhiệm đưa đứa trẻ về với cha mẹ của nó. Cô quan sát thái độ của Trình Thiếu Thần trong một giây, cảm thấy lần này anh quyết đối đầu với cô thật rồi.

Đàm phán cứng rắn với anh trước nay chưa bao giờ là một lựa chọn sáng suốt, Thẩm An Nhược thông minh chữa lời, "Nếu anh không phiền, bọn em sẽ cử nhân viên lái xe đi cùng, xác nhận đứa trẻ này thật sự đã về với cha mẹ."

"Trợ lý Thẩm, trông anh giống kẻ buôn bán trẻ em lắm à?"

Có nhân viên phục vụ ở ngoài cửa thò đầu ra xem, Thẩm An Nhược bị giọng điệu của anh làm cho bực mình vô cùng, nhưng không thể cãi lại. Rất nhiều nhân viên đều đã trông thấy đứa trẻ này rồi, cả khách khứa cũng thấy, nếu cô tùy tiện giao nó cho một vị khách thì làm sao ăn nói nổi, cho dù người trước mắt này tuyệt đối không thể là kẻ buôn người. Anh cũng không phải là người không có đầu óc, đương nhiên hiểu rõ vì sao cô lại kiên trì như thế, anh chỉ muốn khiến cô gặp phiền phức, trả đũa vụ hôm nay cô mất lịch sự với anh, đúng là đồ hẹp hòi.

Hai người giằng co một hồi, cứ nhìn nhau như vậy chẳng chịu nói gì, cậu bé đứng giữa cũng mở to mắt nhìn hai người.

Thẩm An Nhược quyết định nhận thua: "Em cùng anh đưa thằng bé về, không được từ chối." Giọng cô rât thấp, nghe giống như đang van nài, thật ra vẫn nhìn chằm chằm vào mắt Trình Thiếu Thần. Anh rất bình tĩnh, lúc nói "Được", mặt không hề biến sắc, nhưng trong mắt đột nhiên như vừa lóe lên điều gì đó. Thẩm An Nhược có thể khẳng định mình vừa mắc bẫy, suýt nữa thì phẩy tay bỏ đi, nhưng vẫn nhẫn nhịn, gọi nhân viên phục vụ đi lấy áo khoác cho mình.

Trình Thiếu Thần tự mình lái xe, cậu bé chủ động trèo lên ghế phụ, vì thế Trình Thiếu Thần rất lịch sự giúp cô mở cửa xe sau. Cô do dự một lát, vốn định kiên quyết lái xe của mình nhưng nhớ ra chìa khóa xe không ở trên người, đanh lên xe.

Xe dừng trước quảng trường Thời Đại, cách khách sạn Hoa Áo không xa lắm. Nơi đây là trung tâm giải trí đông đúc tấp nập nhất thành phố. Thẩm An Nhược nghi ngờ hỏi: "Cha thằng bé thăm thú ở đay, bỏ con lại sao?"

"Cha của Tommy đang ở hội nghị quốc tế, lát mới ra được. Bây giờ chúng ta đi ăn cơm, anh đói rồi."

"Anh đang định trách khéo đồ ăn của Hoa Áo tối nay quá tệ sao?" Thẩm An Nhược hoài nghi hỏi.

"Anh ăn khuya không được sao?"

Thẩm An Nhược không nói gì nữa, thật ra cô cũng đang đói, cả tối chỉ uống rượu, ăn chẳng được bao nhiêu, bây giờ dạ dày rất khó chịu. Hơn nữa món bánh của cửa hàng này cũng rất được khiến cô càng thèm ăn.

Cậu nhóc vui vẻ ăn kem, chú Trình hiền lành ngồi bên cạnh giúp cậu lau miệng. Thằng bé vừa nói chuyện với Trình Thiếu Thần vừa nhìn Thẩm An Nhược cười cười, khiến cô càng nghi ngờ thật ra hai người họ đang bàn tán về cô.

"Em nghĩ anh nên nói với thằng bé không được tin người lạ, không được nói nhiều với người lạ, tuyệt đối không được ăn thứ người lạ mua cho. Còn nữa, ăn kem buổi tối là một thói quen không tốt đâu."

"Mặc dù em sợ trẻ con nhưng lại có vẻ rất thành thạo trong việc giáo dục chúng thì phải." Trình Thiếu Thần đang uống nước, lấy cốc che ngang mặt, hình như muốn ngắm cô qua ly thủy tinh.

Câu nói này đã chạm đúng vào tâm tư của cô. Thẩm An Nhược mím môi, không nói gì nữa.

"Bạn bè." Cô giải thích trước.

"Đàn ông?"

Thẩm An Nhược chỉ cười, nhanh chóng chuyển đề tài: "Chị Thôi, dạo này bên bộ phận phòng thế nào? Có thường xuyên kín phòng không?"

"Kín sao được? Tháng sau mới là mùa đắt khách."

"Vậy ạ? Nghe nói bên Vạn Hào, Đông Phương và Kim Đô đều hết phòng."

"Mấy hôm nay bên Vạn Hào nhận hội nghị, sao không hết phòng được. Nhưng chỗ Đông Phương với Kim Đô thì sao có thể, khách bên đó không thể nào vượt bên mình được."

"Chắc chuyển khách cho nhau rồi." Thẩm An Nhược cười. Cô biết ngay Trình Thiếu Thần đã giở mánh khóe, nhân viên của khách sạn năm sao quả nhiên như trong truyền thuyết, có thể quan sát sắc mặt, thuận nước đẩy thuyền, nối giáo cho giặc. Cô phải kiến nghị với bộ phận nhân lực, tăng cường huấn luyện cho nhân viên của Hoa Áo như thế mới được. Trình Thiếu Thần cũng thừa nhận có âm mưu rồi, thế mà cô còn cam nguyện cắn câu, thật là đáng xấu hổ.

Vườn xương rồng quả nhiên nở hoa rất đẹp. Một mảnh đất nhỏ trong vườn hoa trung tâm không hề ăn nhập gì với cảnh vật xung quanh, nhưng vườn xương rồng nho nhỏ này có ý nghĩa kỉ niệm, nên được chăm sóc rất cẩn thận. Xương rồng nở hoa không dễ, lại cùng nở hoa sớm, đỏ nhạt, hồng phấn, vàng tươi, đủ các màu, thật là đẹp. Vì là ngày cuối tuần nên khá đông khách cũng đi ngắm hoa, chụp ảnh. Cô chăm chú ngắm một gốc xương rồng hình cầu nở hoa rất nhiều, hoa màu trắng sữa, tám, chín bông nở rộ dày đặt san sát nhau. Đột nhiên có người kéo váy cô, cô ngoảnh đầu lại, thấy một đứa bé người nước ngoài đang nhìn mình cười, hóa ra là thằng nhóc búp bê Tommy bỏ nhà tìm cha tối qua. Trong phút chốc, cô nghĩ đến một số thứ, không muốn thừa nhận nhưng cũng nhìn theo hướng ngón tay của Tommy, quả nhiên cách đó vài mét đã thấy bạn cũ. Người đàn ông đẹp trai người Đức, còn có một người phụ nữ tóc vàng, dáng vẻ thân mật đang cầm máy chụp ảnh hoa rất chăm chú, thấy cô liền gửi một nụ hôn gió, lại vỗ vỗ vai người phụ nữ tóc vàng kia cũng vẫy tay mỉm cười thân thiết với cô. Tommy dùng tiếng Trung còn chưa sõi nói với cô: "Bố, mẹ." Kéo cô ngồi xuống, tự tạo dáng chụp ảnh, ông bé đẹp trai bên kia cũng phối hợp ăn ý, bấm máy, ra hiệu OK với cậu con.

Trước lúc đi, Tommy còn thơm một cái lên mặt cô. Thẩm An Nhược cảm thấy vừa nãy mình cười quá nhập vai, cơ mặt sắp cứng cả rồi, cuối cùng cũng bình thường trở lại, nhận ra quản lý Thôi đang nhìn mình mỉm cười rất thích thú: "An Nhược, nghe nói vận đào hoa của em dạo này được lắm, quả nhiên là thật, cả trẻ con lẫn người lớn nước ngoài cũng có."

"Chị Thôi, đừng lấy em làm trò đùa nữa, không thấy vợ người ta ở bên cạnh à." Thẩm An Nhược làm ra vẻ thuận miệng nhắc đến, "Gia đình ba người đó là khách của chúng ta ạ? Ở khách sạn chúng ta luôn?"

"Khách ở biệt thự số chín, ở hơn một tháng rồi." Quản lý Thôi than thở, "Em quen anh đẹp trai đó à? Bữa tiệc tối hôm nọ còn hỏi chị, cô Thẩm An Nhược là người nào? Mới mấy hôm đã quăng lưới rồi sao? Hành động nhanh thật."

"Anh ta là bạn của bạn em thôi."

"Thế à, thảo nào." Quản lý Thôi lại bổ sung thêm một câu rất thừa trước khi Thẩm An Nhược tính chấm dứt chủ đề, nhưng đủ để Thẩm An Nhược nóng máu, "Chị nhớ ra rồi, biệt thự số chín luôn giữ lại cho tập đoàn An Khải, nghe đâu người nước ngoài này là kĩ sư An Khải mới đào tạo. Ngày gia đình họ chuyển đến đây, Tổng giám đốc Trình của An Khải còn tự mình đến đón cơ đấy."

**** ***

Thẩm An Nhược đứng ở chỗ đỗ xe một lúc, vẫn còn hơi chóng mặt nên quyết định lái xe về nhà. Buổi chiều cô nên đi đâu nhỉ? Về nhà ngủ? Hôm nay cô đã ngủ nhiều rồi.

Đang lúc do dự thì nhận được điện thoại cầu cứu của Hạ Thu Nhạn. Cô nàng đang điên cuồng mua sắm trên phố đồ cao cấp, tiêu hết sạch tiền, nhưng vẫn khăng khăng giữ chiếc áo mình đã nhắm dù không thể quẹt thẻ, hỏi Thẩm An Nhược có thể qua cứu bồ không. Cô đành lái xe tới tìm bạn....
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Yêu không hối tiếc - Hân Như Yêu không hối tiếc - Hân Như
Không phải là cổ tích - Kawi Không phải là cổ tích - Kawi
Không Kịp Nói Yêu Em - Phỉ Ngã Tư Tồn Không Kịp Nói Yêu Em - Phỉ Ngã Tư Tồn
Đèn Không Hắt Bóng - Watanabe Dzunichi Đèn Không Hắt Bóng - Watanabe Dzunichi
Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
12»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00035s
TextLink: Blog Giải Trí Online