XtGem Forum catalog
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 04:45 - Ngày 24/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)
↓↓Chạm môi
Thời gian post bài Đăng lúc: 12.12.14 / 08:32
Lượt xem 1430 - Chia sẻ : SMS Google Zing yahoo fb tw
Chất lượng bài viết Đánh giá: 4.5/5

Chạm môi




- Nào nào, cậu bày ra trò này, dám chơi dám chịu đi, nam nhi hèn kém như cậu thì chỉ xứng đứng bếp hậu cần cho chị em chúng tớ thôi. – Tôi sợ chiến trường chưa đủ loạn, cao giọng mô kích.

- Hân thoáng thật đấy, cho Minh đi hôn trai đẹp lại còn cổ vũ. – Chả biết con kì nhông nào hớt môi, dẩu mỏ vào câu nói của tôi.

- Tớ sống thoáng lắm, tớ chỉ không ưa lũ rùa rụt đầu, thấy khó co giò chạy mất dạng thôi. – Thấy chưa đủ mạnh, tôi thêm một liều nữa.

Tôi nhận lại ánh mắt hình dao găm của Hùng, đáp trả cậu ta một ánh mắt sắc lạnh chẳng kém, chỉ còn thiếu nước rút xương sườn làm Tiểu Lý phi đao chém cậu ta vài phát. Cuối cùng Hùng cũng chịu thua sự ép buộc của mọi người, đồng ý buông xuôi số phận.

Khi bạch mã hoàng tử hôn hoàng tử ếch, thời gian như đứng lại. Tôi thấy sự dịu dàng trải nhẹ trên khuôn mặt gầy của Minh. Cậu ấy không còn vẻ chán ghét lúc nãy, vẻ mặt, ánh mắt cậu ấy như muốn nói cho tôi biết rằng cậu ấy đang vui, rằng cậu ấy muốn hét to cho tôi biết: "Hân, ước mơ của tớ thành hiện thực rồi!". Tất cả diễn ra chỉ là một cái chạm môi, thậm chí nếu nhìn kĩ, họ còn chưa chạm hẳn môi vào với nhau. Tôi từ phấn khích chuyển sang bàng hoàng. Tôi thấy họ đẹp tới lạ lùng, có lẽ vì khóe môi Minh hơi nhếch lên khẽ nói "Cám ơn!".

...

Những gì diễn ra lúc trên lớp khiến tôi trằn trọc không ngủ nổi. Minh cũng không nói gì với tôi sau nụ hôn đó. Tôi cũng chẳng dám hỏi Minh về những mơ hồ của mình. Làm sao tôi dám mở lời cơ chứ, làm sao tôi dám hỏi thẳng cậu ấy là có phải người cậu ấy yêu có phải là Hùng không? Tôi mò tay xuống dưới gối, lôi ra cuốn nhật kí bìa nâu đã sờn mép của Minh, đấu tranh tư tưởng một lúc lâu, cuối cùng tôi cũng quyết định mở nó ra. Ngay ở trang đầu tiên, chẳng cần ai khẳng định tôi cũng có được câu trả lời mình muốn. Chúng tôi là sinh viên đồ họa, chẳng có gì là lạ nếu mỗi người đều có một cuốn sổ phác họa lại những gì mình thích. Nhưng sẽ rất lại nếu cuốn sổ này của Minh bị lộ ra ngoài. Tất cả hình trong đó đều là Hùng, mọi vẻ mặt của Hùng, thậm chí có cả bàn tay đeo chiếc nhẫn hình đại bàng đặc trưng của cậu ta nữa. Mặt sau của mỗi bức tranh đều là vài dòng tâm trạng nhỏ của Minh. Sau bức tranh đầu tiên vẽ khuôn mặt nhìn nghiêng của Hùng là dòng chữ nghiêng nghiêng:

"Tình yêu – đặt không đúng chỗ sẽ là tội lỗi."

Vì một sự thật tự mình bới móc bí mật của người khác để tìm ra, tôi không dám gặp mặt Minh. Tôi né tránh mọi chỗ Minh đến, tôi còn đến lớp muộn để có thể ngồi khác chỗ với cậu ấy. Minh nhận ra sự né tránh âm thầm của tôi, thi thoảng tôi bắt gặp ánh mắt nghi hoặc của Minh nhìn về phía mình. Cậu ấy nhắn tin hay gọi điện tôi đều không trả lời, đến nhà tôi không gặp. Tình trạng đó kéo dài một tuần, cho tới lúc Minh không chịu nổi, giờ giải lao cậu ấy kéo tôi ra bãi đất sau trường. Cậu ấy tức giận, lần đầu tiên tôi thấy Minh tức giận:

- Cậu nói đi.

- Tớ chẳng có gì để nói cả. – Tôi vẫn cứng họng.

- Thật không có gì để nói? Cậu không muốn hỏi gì tớ à?

- Nếu có gì muốn nói thì cậu đã nói chứ không đợi tớ hỏi. Đúng không? – Tôi quặc lại, còn có chút to tiếng.

- Tức là cậu biết chuyện ấy?

- Tớ chẳng biết gì cả. – Tôi ngúng nguẩy quay đi.

Minh giật mạnh tay tôi lại, gần như hét vào mặt tôi:

- Cậu biết tớ thầm yêu Hùng. ĐÚNG KHÔNG?

Tôi sững người. Tôi thấy những vằn đỏ trong mắt Minh, bàn tay cậu ấy siết mạnh cổ tay tôi đau điếng. Tự nhiên hốc mắt tôi nóng rực, cái đau nơi cổ tay khiến một cảm giác tội lỗi trong tôi dâng trào. Câu "Xin lỗi" nghẹn ứ ở cổ họng, cố gắng thế nào cũng không thể làm nó thoát ra ngoài được. Minh nhìn tôi, viền mắt cậu ấy cũng nhẹ lăn những giọt nước mắt. Cậu ấy vốn là người đa cảm hơn người thường rất nhiều. Cậu ấy không phải lúc nào cũng có thể mạnh mẽ mà gọi lũ người cười nhạo mình là kì nhông. Cậu ấy đã mặc cảm về tình yêu của mình tới mức nào cơ chứ? Yêu một người không yêu mình đã đủ đau đớn rồi, vậy khi yêu một người theo cách "người đời" không chấp nhận thì còn đau tới mức nào nữa? Cậu ấy từng nói với tôi rằng: Cái gọi là tình yêu cho người ta cái lòng dũng cảm ghê gớm lắm. Dám đau, dám chấp nhận, dám ngồi lên cái đám "định kiến xã hội" mà vả vào mặt chúng mấy phát cho hả dạ. Nhưng thật sự cậu ấy chẳng mạnh mẽ được đến như thế. Những lời tôi muốn nói ra lại càng tắc nghẹn khi Minh run rẩy hỏi tôi:

- Cậu...ghê sợ tớ? Vì tớ là người đồng tính???

Một giọt nước mắt vội vàng lăn ra khỏi khóe mi tôi. Thì ra trong khoảng thời gian tránh né Minh, tôi đã làm cho cậu ấy hiểu nhầm rằng tôi kì thị những người đồng tính giống như cậu ấy, kì thị tới mức ghê sợ, không dám lại gần. Tôi chưa kịp trả lời thì phát hiện ra bóng người đang lén nhìn về phía chúng tôi. Là tân hoa khôi. Cậu ta ở đó từ lúc nào? Cậu ta đã nghe thấy những gì? Bị bắt gặp, tân hoa khôi quay người bỏ chạy, tôi vội vùng ra khỏi Minh, chạy theo cậu ta. Mãi mãi tôi không biết rằng, lúc tôi chạy đi, Minh đã mỉm cười, một nụ cười đau đớn và chua chát tới mức cậu ấy không còn muốn gặp lại tất cả chúng tôi. Cả tôi – người bạn thân nhất của Minh, cả Hùng – người cậu ấy yêu thầm trong suốt quãng thời gian đại học.

...

Tôi đuổi theo tân hoa khôi vào lớp nhưng không kịp ngăn cái miệng xinh đẹp của cậu ta buông hoa nhả ngọc những lời độc địa như rắn như rết về Minh. Cả lớp nhìn tôi như nhìn một con vật lần đầu tiên xuất hiện trên trái đất. Không một ái nói gì nhưng tôi thấy rõ ánh mắt như những con dao sắc nhọn găm vào người tôi. Minh quay trở lại lớp ngay sau đó, cậu ấy vẫn ngồi học nốt tiết học cuối. Lúc đi ngang Hùng, chúng tôi đều nghe rất rõ tiếng nói chảnh chọe của cậu ta:

- Ôi mẹ ơi, rùng cả mình!!!

Theo sau đó là tràng cười nhức óc. Trong giờ tự học, những mảnh thư giấy bay vèo vèo như đạn lạc, ai đọc xong cũng đều nhìn về phía chúng tôi rồi rú rí cười. Minh không chịu nổi sự soi mói kịch liệt như muốn dìm cậu ấy xuống tầng sâu nhất của lòng đất, cậu ấy đứng bật dậy bỏ về, lũ kì nhông ngu ngốc lại được tràng cười rũ rượi. Máu nóng bốc lên tận đỉnh đầu, tôi đá bay giá vẽ, tạo ra một loạt âm thanh đổ vỡ liên tiếp khi những giá vẽ va vào nhau rồi va vào các hộp màu ầm ầm đổ xuống....
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Báo cáo: Em yêu đồng chí
» Như chưa bắt đầu
» Thức tỉnh
» Dám yêu, dám nói
» Hai ngả
1234...91011»
Bài viết ngẫu nhiên
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00019s
TextLink: Blog Giải Trí Online