XtGem Forum catalog
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 03:37 - Ngày 24/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Chỉ là em dấu đi




5h sáng tàu dừng tại ga cuối cùng, cô bước xuống, cảnh vật sau 3 năm vẫn chẳng thay đổi nhiều, chiếc ghế đá 3 năm trước cô từng ngồi chờ anh vẫn còn đó, bạc màu đi nhiều, có 1 vài chỗ sứt sẹo, cô vui vì mọi thứ vẫn còn thân quen, nhưng không biết liệu con người... lòng đã nguội lạnh hay chưa?Cái lạnh khiến cô khẽ rùng mình, phải rồi, cô lại cũng về vào những ngày đông, trùng hợp thật đấy, mà trời lạnh thế này sao bọn nó lại có ý định mặc váy cưới nhỉ, đúng là khó hiểu?Ui cha, lạnh thật mà, thời tiết cứ như muốn nuốt chửng người ta luôn ấy, thật muốn quay về Sài Gòn luôn.

- Alô, Linh à, ra ga đón tớ chưa?

- Tớ với Hùng gần đến nơi rồi đây. chịu khó đợi chút nữa nhé. Mà cậu có đồ ấm mặc chưa?Lạnh lắm phải không?

- Ờ, lạnh khủng khiếp, tớ có cái áo cũng tạm cầm cự được, nhanh nhanh lên nhé, tớ sắp chết cóng rồi đấy.

- Rồi, rồi, cậu mà chết thì anh Phong ai lo?Hì hì

- Lại nữa?Nhanh lên đấy

- Bạn ơi, Thùy Anh ơi, tớ đây này

- Linh, Hùng, nhớ 2 người quá, nhớ chết mất...

- Này, này, vợ chạy chậm thôi, con khó chịu đấy. .

- Con còn nhỏ tí mà chồng cứ lo gì chứ?Tớ cũng nhớ cậu lắm, biết không hả?Sao lại đi lâu thế chứ?Hu hu, có biết tớ nhớ cậu lắm không hả?

- Tớ cũng nhớ 2 người lắm, tớ xin lỗi, xin lỗi cậu

- Này, này 2 người đang làm cái gì đấy, sao lại khóc, sao lại khóc chứ?Tôi không biết làm sao đâu đấy. Vợ không được khóc nữa, em bé không vui đâu, Thùy Anh không khóc nữa, gặp lại bọn tớ phải vui chứ.

- Ừ được rồi, không khóc, mình về thôi nào, tớ lạnh lắm rồi. Đi thôi mẹ trẻ, về nhà rồi mình khóc tiếp.

- Hì hì, thế cũng được chồng nhỉ?

- Xem kìa, xem vợ kìa. mới còn mếu máo giờ lại toe toét được rồi.

- Chồng ý kiến gì hả?

- Không, không, vợ yêu về nào. Hì hì

- Hai người này, mấy năm rồi mà vẫn chẳng thay đổi chút nào, tớ phục 2 người thật đấy.

- Mà thay đổi thì chúng tớ chẳng còn yêu nhau rồi. Hì, chồng nhờ?

- Vợ nói gì cũng chuẩn hết... .

Gặp lại những người bạn cô thấy lòng mình ấm áp lắm, lâu lắm rồi mới có người mang cho cô thứ tình cảm thật sự thiết tha như thế này, cô về rồi đây, về lại với mọi thứ rồi đây, Phong... em về rồi.

- Thùy Anh. .

- Ừ, sao thế?

- Lát nữa đến bệnh viện cùng tớ nhé?

- Bạn đến viện làm gì?

- Đi khám thai, mà Hùng bận nhiều việc quá, bảo mang tớ đi nhưng tớ bảo để tớ đi với cậu nên Hùng đồng ý rồi.

- Ừ, lát tớ đi cùng cậu.

- Nguyễn Thị Thảo Linh có đây không, tới lượt vào khám.

- Tôi đây, cậu ngồi chờ tớ nhé.

- Không cần tớ vào cùng à?

- Thôi, tớ sợ cậu lại suy nghĩ

- Ừ, vậy cũng được, cậu vào đi, có chuyện gì thì gọi tớ vào ngay nhé.

- Ừ, tớ biết rồi, hì.

- Tránh đường, tránh đường, làm ơn tránh đường, bệnh nhân đang rất nguy kịch, làm ơn tránh đường ạ.

- Con ơi là con, sao lại ra nông nổi này hả con?Trời ơi con tôi

- Làm ơn nhường đường cho bệnh nhân đi ạ.

- Á... . mẹ ơi, cứu con, huhu, mẹ ơi, đau quá...

- Cố lên con, cố gắng lên, bác sỹ làm ơn cứu con tôi... . .

Có cảm giác gì đó ứ nghẹn ở cổ, cô thấy khó thở vô cùng, những ký ức đó lại hiện lên trong cô rõ ràng quá mức, cái ký ức cô ngàn vạn lần không muốn nhớ, cái ký ức đã khiến Phong và cô rời xa nhau, một sự mất mát quá lớn trong đời.

"- Thùy Anh, Thùy Anh, cố gắng lên bạn nhé, nhất định phải cố gắng.

- Mời cô ra ngoài để bác sỹ làm việc.

- Thời gian khoảng bao lâu vậy ạ?

- Chừng 30 phút là xong xuôi.

- Vâng, nhờ bác sỹ cố gắng giúp bạn cháu ạ.

- Haiz, giới trẻ bây giờ thật là không hiểu nổi.

- Á á á á...

- Cắn răng chịu đựng đi cô gái, bản thân phải chịu trách nhiệm với việc mình đã làm.

Anh à, giờ anh đang ở đâu chứ?Anh có biết em đang phải chịu đau đớn như thế nào không?Con của chúng ta, em đang tự giết con của chúng ta rồi. Vì sao lại đối xử với em như vậy?Vì sao lại để em phải làm 1 việc tội lỗi này?Em ghét anh, em sẽ hận anh đến hết cuộc đời. Con à, tha thứ cho người mẹ vô dụng này, tha lỗi cho mẹ con nhé, đứa con tội nghiệp của tôi.

- Á á á á á ...

- Tiêm thêm thuốc gây tê liều cao đi, có vẻ bệnh nhân không chịu được nữa rồi.

- Bác sĩ ơi, đau quá, thật sự đau lắm bác sĩ ạ. Tại sao tôi lại có thể làm việc tội lỗi này được hả bác sĩ?

- Cố gắng đi cô gái, xem như 1 bài học xương máu, sau này phải cố gắng sống tốt hơn, đừng bao giờ mắc sai lầm như thế này lần nữa. Một chút nữa thôi, cố gắng lên nhé!

- V... â... n... g... . "

- Cậu đang nghĩ gì mà ngây người ra thế?

- Cậu xong rồi à?Em bé thế nào?

- Tớ ra 1 lát rồi, đứng nhìn cậu nãy giờ mà chả thấy có phản ứng gì. Em bé của tớ ổn. Cậu sao đấy?Có phải lại...

- Thôi mình về đi, tớ hơi mệt.

- Ừ, nhưng có chuyện gì phải nói với tớ đấy.

- Tớ biết rồi.

- À, hôm nay anh Phong cũng về đấy. anh ấy về nghỉ phép luôn 10 ngày, qua đám cưới tớ mới đi, hì, vui quá.

- Vui thế cơ à?

- Đương nhiên, vì anh ý cũng không về nhà giống ai đó mà ở lại nhà tớ. hehe

- Gì cơ?Sao lại ở nhà bạn?Vậy còn tớ thì làm sao?

- Cậu cũng ở nhà tớ chứ còn sao nữa?Có gì đâu mà phải sốt lên nhỉ?

- Không được, không được đâu, nếu vậy để tớ ra nhà nghỉ.

- Hâm vừa thôi nhé bà cô, không đi đâu hết. về thôi, giờ chắc anh Phong cũng đến rồi đấy.

- Anh Phong, anh chờ em lâu chưa?

- Ừ anh cũng mới đến thôi, em về rồi à?Thế còn...

- Thùy Anh chứ gì?E hèm, vào đi bà cô, có người đang hóng kìa, thập thò gì ngoài đấy thế?

- Tớ... tớ vào đây, ai thập thò gì đâu?

- Thùy Anh...

- Chào anh, lâu rồi không gặp.

- Anh...

- 2 người cứ nói chuyện đi nhé, em vào trong trước.

- Anh sao thế?Không nhận ra em nữa à?Xem ra trí nhớ kém nhỉ, hay là thời gian dài quá, hay là không còn muốn nhớ ra em nữa?

- Em... khác quá.

- Hì, có thế thôi hả?

- Em không còn giống Thùy Anh trước đây.

- Sao, em xấu hơn à?

- Không, xinh hơn rất nhiều, nói nhiều hơn, tự tin hơn... khiến anh ngạc nhiên.

- Ai cũng phải thay đổi mà anh, em cũng không ngoai lệ.

- Anh... xin lỗi.

- Sao lại... xin lỗi?

- Đáng lẽ anh không nên để em đi.

- Em không đi thì làm sao em có thể như bây giờ được, em phải cảm ơn anh vì đã để em đi mới đúng. Hì

- Thùy Anh...

- Anh nói đi...

- Em giấu gì sau đôi mắt vậy?giờ nhìn vào đó anh không thể đọc được gì cả.

- Em... không có giấu gì cả, đơn giản vì em không còn là em trước đây nữa thôi.

- Anh... xin lỗi.

- Thôi chuyện qua rồi anh, em vào giúp Linh lát đây, anh nghỉ ngơi đi, chắc anh mệt rồi, mình nói chuyện sau.

Đúng là cô thay đổi rất nhiều, cô diễn rất đạt, khiến anh không thể ngờ được. Dường như anh đang bị sốc vì người con gái ngày hôm nay gặp lại không còn như trong suy nghĩ của anh, còn anh thì vẫn vậy, đẹp trai, dịu dàng và luôn nhỏ nhẹ với cô. Có lẽ cô lại khiến anh đau, nhưng cô cũng đau lắm, tưởng chừng đã qua lâu rồi sẽ không còn cảm giác nữa nhưng khi đối mặt với anh... tim cô lại loạn lên. Biết phải làm như thế nào, cô chẳng muốn cuộc sống của cả 2 lại rối lên nữa, nếu như không thể hạnh phúc cùng nhau lần nữa thì tốt hơn cứ giữ thật chặt khoảng cách này, như vậy sẽ tốt cho cả 2....
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Báo cáo: Em yêu đồng chí
» Như chưa bắt đầu
» Thức tỉnh
» Dám yêu, dám nói
» Hai ngả
1234...91011»
Bài viết ngẫu nhiên
Trả lại em tình yêu anh giữ Trả lại em tình yêu anh giữ
Nợ anh lời xin lỗi Nợ anh lời xin lỗi
Luôn cạnh em ! Luôn cạnh em !
Lời thú nhận của mặt trăng Lời thú nhận của mặt trăng
Làm quen dù chưa kịp nói Làm quen dù chưa kịp nói
123»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00025s
TextLink: Blog Giải Trí Online