80s toys - Atari. I still have
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 10:37 - Ngày 24/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Hóa ra anh vẫn ở đây - Tân Di Ổ




Anh ta thỏe dài, rang rộng vòng tay trước cô, "Thế thì lần sau gặp lại giữa chúng ta chỉ là quan hệ đồng nghiệp thuần túy thôi, coi như là một lần giã biệt vậy".

Tô Vận Cẩm ngã vào vòng tay anh ta, ôm chặt lấy người đàn ông từng mang đến cho cô biết bao đỡ đần cùng hơi ấm, trong lòng không khỏi gợn nỗi chua xót, "Chí Hằng, tin em đi, thực ra anh cũng không yêu em đâu,từ bỏ người ấy, anh sẽ phải hối hận. Chúng ta vẫn là những người cùng hội cùng thuyền tốt nhât trong công việc". Cô hiểu rất rõ con tim mình, dù có những sai lầm cô mắc phải một lần thôi đã là quá đủ.

Buồng tắm hơi nước mịt mùng, Tô Vận Cẩm ướt rườn rượt bước ra trước gương, lấy tay gạt đi lớp sương này, một Tô Vận Cẩm không có bất cứ thứ gì che đậy hay phòng bì, hóa ra vẫn chỉ là một người đàn bà yếu đuối. Bàn tay cô lần từ trên cổ đi dần xuống, dừng lại ở phần bụng dưới phẳng phiu.

Cô vẫn nhớ rất rõ ánh mắt Lục Lộ nhìn cô trước lúc xuống xe. Cô không ngạc nhiên khi một tín đồ theo chủ nghĩa tình yêu hoàn mỹ như Lục Lộ lại tỏ ra thất vọng về cô đến thế, thực ra, đến bạn lâu năm như Mạc Úc Hoa còn không đồng tình nổi với lựa chọn của cô. Một Tô Vận Cẩm nội tâm kiêu hãnh, một Tô Vận Cẩm coi sự tôn nghiêm quan trọng hơn tất thảy, thế mà lại trở thành kẻ thức ba chen vào giữa hôn nhân của người ta, chẳng có việc gì trớ trêu nực cười hơn thế nữa.

Nhưng nếu thời gian có quay ngược trở lại, liệu cô có đưa ra lựa chọn như thế nữa không? Có lẽ cô vẫn sẽ làm như ngày ấy.

Khoảng thời gian đầu tiên rời xa Trình Tranh, cô đã nếm trải những tháng ngày thao thức chỉ biết nắm chặt điện thoại trong lòng bàn tay, bất kể hai người ở bên nhau có đau khổ đến đâu, thì trong tiềm thức cô vẫn luôn có một cảm giác kiên tâm rất kỳ lạ,ấy là anh sẽ trở về tìm cô, nhất định là thế, cũng giống hệt lúc bao nhiêu lần cãi cọ ngày xưa qua đi, anh vẫn luôn tìm cô về, đến lúc ấy cô sẽ nói với anh một câu cô còn chưa kịp nói ra thành lời.

Thế nhưng anh không quay về.

Khoảnh khắc Tô Vận Cẩm buông thong chiếc điện thoại Trình Tranh tặng xuống dòng Châu Giang, thì cô cuối cùng cũng tỉnh ra, cô và Trình Tranh đã chia phôi thật rồi, anh đã hoàn toàn từ bỏ cô, sẽ không bao giờ liên lạc với cô nữa. không phải cô chưa từng nghĩ rằng, hai người tiếp tục ở bên nhau sớm muộn cũng có ngày ngạt thở, thế nhưng anh đã thực sự buông bỏ, như thể cắt đi một phần máu thịt trên cơ thể cô, nỗi đau đớn ấy có lẽ chỉ xé gan cào ruột mới hình dung cho nổi.

Anh nói cô không yêu anh, tại sao anh lại cô không yêu anh kia chứ?

Tiếp sau đó là ba tháng hệt như ác môngh cô không dám quay đầu nhìn lại, cô tuyệt vọng nằm bệt trên giường bệnh, đến những suy nghĩ tồi tệ nhất cũng đã nảy đến trong đầu. Nửa đêm tỉnh lại, thế nhưng y tá trực đêm lơ đễnh, cô đành tự mình vật vã cố lấy cốc nước ở đầu giường. Lần thứ nhất không tới, lần thứ hai nghiến răng ngoai người ra thêm chút nữa. Đến lần thứ ba, vết thương bục ra, cuối cùng cô cũng với được cốc nước, dốc vào cổ họng như mưa giữa trời hạn, đến nỗi đau đớn của vết thương cũng nhất thời chẳng cảm thấy gì hết.

Khi đó, Mạc Úc Hoa đã đi Thượng Hải để làm một việc dại dột nhất trong đời cô ất; Thẩm Cư An theo Chương Việt đi Pháp; Tô Vận Cẩm không ngời rằng hậu quả lại nghiêm trọng đến thế, ngay cả với mẹ, cô cũgn không dám hé lộ chút gì. Một thân một mình chẳng ai thân thích ở trong bệnh việc, chỗ đồng nghiệp lại mang đến tin tức công ty sắp điều chỉnh nhân sự. Cô dự cảm được rằng mình sắp đánh mất thứ gì đấy, nên dứt khoát không sợ hãi thêm nữa.

Lúc đó Tổng giám đốc Từ một mình đến thăm cô, cô có phần kinh ngạc khi thấy mình được ưu ái như thế. Tuy hồi trước chính anh ta có con mắt tinh đời tuyển cô vào công ty, nhưng một người ở vị thế lãnh đạo cao cấp của doanh nghiệp thân chinh đến thăm một nhân viên quèn chẳng mấy tên tuổi thực sự là việc cô cùng bất ngờ. Tổng giám đốc Từ cắt đặt ổn thỏa mọi việc ở bệnh viện, giữa thời điểm nhân sự công ty biến động cam go lại vẫn bảo đảm giữ nguyên vị trí cho cô, sau khi tan sở còn dăm ba lượt đến thăm cô.

Tô Vận Cẩm không phải đồ ngốc, trên đời này làm gì có ai mang đến sự trợ giúp cho người khác một cách vô điều kiện? Trong ánh mắt của Tổng giám đốc Từ, cô dần dà đã hiểu ra một số điều. Suốt một thời gian dài, cô im lặng khác thường. Về sau, mẹ cũng biết tin về bệnh tình của cô, lập tức chạy ngay từ quê lên, không thấy Trình Tranh đâu, lại gặp ngay Từ Chí Hằng, bà vô cùng sửng sốt, nhưng cũng chẳng nói năng gì. Đương nhiên, Tô Vận Cẩm không hề nói gì với bà, Từ Chí Hằng đã kết hôn ở Đài Loan, sau đó được tổng công ty điều về Đại lục nhậm chức, vợ anh ta không chịu theo qua đây, vợ chồng dần dà rơi vào cảnh mỗi người một nơi.

Sau khi ra viện, nghĩ lại chuyện đã qua, cô biết mình đã vĩnh viễn mất đi một số thứ. Nói thẳng ra, Từ Chí Hằng chưa bao giờ ép buộc cô, tất thảy đều là cô tự mình quyết định. Đã dạo đủ một vòng ở chỗ cận kề sống chết, cô mới phát hiện ra rằng hóa ra những cái kiên trì cùng thói tự tôn đáng thương của cô mới nực cười làm sao, người ta đi đến bước đường cùng, lúc không còn gì nữa, thì lòng tự tôn cũng không đáng một xu. Cô chẳng có quyền gì mà thanh cao hết, bởi vì cô còn phải sống tiếp, hơn nữa phải sống cho tử tế đàng hoàng hơn, cô đã đánh mất tình yêu, không thể đánh mất thêm cả năng lực tiếp tục tìm kiếm hạnh phúc nữa. Từ Chí Hằng chính là người đã xuất hiện vừa vặn vào lúc này, anh ta đã kéo phắt cô lại ngay bên bờ vực hố sâu thẳm, là cọng cỏ cho cô bám vào trước lúc chết chìm, cô chẳng còn thứ gì khác để đền đáp cho anh ta.

Thế nên cô đã trở thành người thứ ba trong mắt người ta như thế đấy. Tạm gạt những thứ khác không nói, thực ra giữa cô và Từ Chí Hằng cũng không thể coi là trao đổi được. Anh ta chín chắn, đẹp trai, sự nghiệp rạng rỡ, ân cần thấu đáo,quan trọng nhất là có sự khoan dung và khoáng đạt của một người đàn ông trưởng thành, nếu như gặp gỡ sớm hơn chút, chắc rằng cô sẽ yêu anh ta thật.

Trong mắt cô anh ta không phải là một người đàn ông công thành danh toại đã yên bề gia thất, mà là kẻ cô đơn nơi đất khách. Tô Vận Cẩm cũng chẳng phải là người sống trong chân không, cô là một người bằng xương bằng thịt sờ sờ, là một người đàn bà, trong khoảng thời gian gần bốn năm trời, hết thảy ấm lạnh đều tự mình nếm trải.

Ngoài thời gian còn nằm trong viện, Tô Vận Cẩm không hề đón nhận bất cứ hình thức quà cáp nào khác của Từ Chí Hằng. Cô cần tiền thật, nhưng không phải bằng cách này. Ở công ty cô cũng không vì có quan hệ riêng tư với Từ Chí Hằng mà cảm thấy phải dựa dẫm ỷ lại, cô cũng không thèm thuồng gì thứ thành tích danh bất chính ngôn bất thuận, vậy nên càng cần phải cố gắng nhiều hơn, không được phép ngơi nghỉ; Từ Chí Hằng cũng là một người có nguyên tắc, anh ta rất ít mang tình cảm riêng tư vào công việc, thế nhưng không thể phủ nhận rằng, bất kể trực tiếp hay gián tiếp, những thuận lợi trong sự nghiệp mấy năm của cô đều có công lao của anh ta trong đó. Có một số việc hết sức thực tế, nếu như không có Từ Chí Hằng, không thể nào có chuyện Tô Vận Cẩm sau ba tháng nằm viện, đối mặt với đợt thanh lọc nhân sự quy mô lớn của công ty mà vẫn bảo toàn được vị trí của mình; không thể có chuyện sau khi bệnh lui đi thì lại có được cơ hội đi bồi dưỡng nghiệp vụ mà trước khi nằm viện cô đã khước từ; những phương án hoạch định doanh nghiệp cô làm có tốt đến mấy, thì vốn chỉ là một người trẻ tuổi không nhiều kinh nghiệm, nếu như không có sự khẳng định của cấp trên thì cũng khó lòng được thực thi; trong thời điểm sát hạch và thăng chức nhân sự, đối mặt với những đối thủ cạnh tranh có điều kiện tương đương, thì Từ Chí Hằng có lý do để lựa chọn người khác không phải cô. Những điều này cô đều hiểu rõ, những gì có thể làm, cô đều nghiến răng nghiến lợi làm tốt hơn, chứng minh với hết thảy mọi người rằng cô xứng đáng có được tất cả như bây giờ. Cuối cùng cô vẫn thành công, mấy năm trở lại đây, những đồn đại dính dáng đến cô và Từ Chí Hằng không phải không có, thế nhưng dù ra mặt hay lén lút, cũng không có ai dám nói rằng Tô Vận Cẩm ngồi vào vị trí hôm nay là không xứng đáng....
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Cửa Tiệm Giặt Là - Rin Cửa Tiệm Giặt Là - Rin
Thiên thần sa ngã - Tào Đình Thiên thần sa ngã - Tào Đình
Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi ! Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi !
Shock tình - Kawi Shock tình - Kawi
Chỉ có thể là Yêu - Hân Như Chỉ có thể là Yêu - Hân Như
12345»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00041s
TextLink: Blog Giải Trí Online