pacman, rainbows, and roller s
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 02:34 - Ngày 25/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Những ngón tay đan - Hân Như



Chương 6: Phượng Cầu Hoàng



- Em đang ở đâu mà ồn thế? - Hoàng Anh nói như hét qua điện thoại, ở bên kia đầu dây, tiếng loa đài to đập cả vào tai làm anh phải kê điện thoại ra xa một chút.

- Anh - đợi - em - tí… - Ở bên kia, Uyên cũng hét to không kém, cố át âm thanh nhạc chát chúa gần đó.

Sau đó mấy giây, Hoàng Anh nghe tiếng nhạc nhỏ dần, tới gần nửa phút sau mới lại nghe thấy tiếng Uyên, lúc này đã rõ ràng hơn.

- Em đây ạ! Em đang ở trường. Hôm nay khoa em kỷ niệm ngày thành lập, câu lạc bộ tình nguyện của bọn em phải tới để làm công tác trật tự. - Giọng Uyên đầy háo hức khi trả lời anh.

Hoàng Anh đã từng được nghe Uyên kể rằng cô có tham gia hoạt động đoàn hội ở trường, sinh hoạt trong câu lạc bộ tình nguyện trẻ có quy mô lớn nhất trong khối các trường Đại học trong thành phố, tên của câu lạc bộ ấy là gì thì anh cũng không nhớ nổi nữa. Uyên là một cô gái năng động và giỏi giang, chỉ là Hoàng Anh không thể nào thay đổi cảm giác dành cho cô được. Cô mãi mãi chỉ là một đứa em gái trong lòng anh mà thôi.

- Anh muốn gặp em một chút để hỏi chuyện này, em có rảnh không?

- Không được anh ơi, hôm nay là hội thi văn nghệ, lớp em cũng chưa thi nữa, em không đi được đâu. Hay anh tới đây chơi đi, ở đây đông vui lắm, còn có hội trại nữa đó.

Hoàng Anh chần chừ một chút, nhìn đồng hồ trên tay, sau đó đáp:

- Vậy cũng được, để anh tới trường em. Tới nơi anh sẽ gọi em, thế nhé!

- Vâng, anh tới ngay đấy. - Uyên vui vẻ đáp, sau đó lập tức cúp máy.

Hoàng Anh đồng ý tới trường Uyên vì anh hy vọng, nếu như cô gái đi cùng Uyên hôm trước đúng là Thạch Thảo, thì có thể họ là bạn cùng lớp, hoặc cùng câu lạc bộ, có thể anh cũng sẽ gặp được cô ở đó.

Uyên tìm ra anh chỉ sau hai phút, khi anh gọi điện và nói với cô rằng anh đang đứng ở sân thể dục, trước một gian hàng đồ lưu niệm sinh viên. Khu hội trại rất rộng, và Hoàng Anh, nổi bật giữa những cô cậu sinh viên với bộ vest đĩnh đạc và chín chắn, gương mặt ưa nhìn. Vừa nhìn thấy anh, Uyên đã lập tức tiến lại, cười một cách vui vẻ:

- Em tưởng anh trêu em. Có việc gì quan trọng mà anh phải tới tận đây tìm em thế?

Hoàng Anh nhìn cô nhỏ nhắn trong chiếc áo sinh viên tình nguyện màu xanh da trời, bên trong là áo len cao cổ màu đen, cột tóc đuôi ngựa, gương mặt tươi tắn hơi trang điểm nhẹ, cả người mang một dáng vẻ năng động và lanh lợi khiến ai nhìn cũng phải yêu quý.

Nhìn lướt qua cô một chút, sau đó anh nghiêng đầu nhìn những gian trại rực rỡ cờ hoa xung quanh, sau đó nhún vai buông một câu nhận xét rất không liên quan:

- Trường em đẹp thật, lần đầu tiên anh tới đây đấy. Đúng là dân nghệ thuật, chỉ làm trại thôi cũng thấy độc đáo và tinh tế mà những sinh viên trường khác không làm được rồi.

- Hì, anh mà nhìn trại lớp em thì anh còn choáng nữa. Thôi, anh đi vào đây với em đã, sắp tới tiết mục biểu diễn văn nghệ của lớp em rồi.

- Ừ… - Hoàng Anh cũng không từ chối, dợm bước đi theo cô.

Uyên đi một mạch, dẫn anh vào trong hội trường lớn, nằm trong khu giảng đường cách đó không xa. Trong hội trường chật kín người, mang đủ loại băng rôn khẩu hiệu cổ vũ, tiếng nói cười không ngớt. Vừa bước vào, Hoàng Anh đã bị một cỗ nhiệt khí đập vào mặt, có lẽ do trong này có quá nhiều người nên không khí trở nên nóng nực hơn bên ngoài rất nhiều. Uyên rẽ qua những sinh viên đang đứng dọc hai bên hành lang vì không còn ghế ngồi, một tay kéo tay áo của anh, sau đó đi về phía những hàng ghế đầu tiên. Ở đấy, có mấy cô bé cũng mặc áo xanh tình nguyện đang ngồi xem văn nghệ, thấy Uyên dẫn theo Hoàng Anh vào thì cười chào, sau đó nhường đường cho cô đi vào trong, nơi có sẵn hai ghế trống mà Uyên đã nhận từ đầu tới giờ.

- Mấy bạn ấy cũng ở trong câu lạc bộ với em, nhưng khác lớp. - Sau khi cả hai đã ngồi xuống ghế, Uyên cười giải thích.

Ngồi ở hàng ghế thứ ba nên Hoàng Anh có thể dễ dàng quan sát sân khấu. Anh không tự chủ đưa mắt tìm kiếm một vòng, dù biết quá khó để xảy ra khả năng có thể tìm thấy Thạch Thảo giữa hàng trăm con người này, nhưng không hiểu sao trong lòng anh lại nhen nhóm một chút hy vọng nhỏ nhoi.

- Sau tiết mục này là tới tiết mục múa của lớp em. Anh đừng đi đâu cả nhé, đảm bảo sẽ cực kỳ hay. - Uyên quay sang dặn dò.

- Lớp em đi cổ vũ có đông không? - Hoàng Anh tỏ vẻ quan tâm, hỏi.

- Đông chứ anh, ngoài mấy đứa ở ngoài trang trí trại thì lớp em ở trong này hết đấy. - Uyên quay đầu nhìn ra phía sau, sau đó khẽ ghé vào gần anh, nói tiếp - Cái đám mặc áo đồng phục màu xanh có chữ YOLO màu trắng trước ngực kia kìa anh. Đồng phục của lớp em đấy ạ!

Hoàng Anh đưa mắt theo hướng Uyên chỉ, quả nhiên thấy một đám đông sinh viên nam có, nữ có, đều mặc đồng phục màu xanh lá cây, chữ YOLO trắng nổi bần bật trước ngực, tất cả ngồi tụm lại ở một khu khán đài, đầu mang băng đô đỏ dán chữ trắng cũng nổi không kém. Hoàng Anh đưa mắt thật nhanh, cố gắng tìm gương mặt quen thuộc mà anh đang tìm kiếm.

- Anh, tới tiết mục của lớp em đây rồi… - Uyên vội vàng túm lấy cánh tay anh lắc lắc.

Một bản nhạc du dương nổi lên, Hoàng Anh chỉ hơi quay lên, thấy sân khấu được chiếu đèn mờ, có người từ trong cánh gà đi ra, rồi anh lại lập tức quay đầu, cố gắng tìm kiếm gương mặt quen thuộc mà từ sáng tới giờ vì cô mà anh bị xoay như chong chóng, chạy ngược chạy xuôi khắp mọi nơi. Sau cùng, dường như đã mỏi cổ, anh nén một tiếng thở dài thất vọng, lại quay lên, dự định sẽ ngồi hết chương trình này rồi kéo Uyên ra ngoài hỏi thăm một chút.

Trên sân khấu, năm cô gái mặc váy dài màu đỏ, thân áo thiết kế theo kiểu yếm, điểm những họa tiết theo hình lông chim màu vàng, trông như những nàng phượng hoàng xinh đẹp chuẩn bị vỗ cánh bay lên trời cao. Mỗi người đều mang một dải lụa đỏ trên người, càng nhìn càng thấy chói mắt. Hoàng Anh khẽ chắt lưỡi, đúng là có sự đầu tư khá kỹ lưỡng nên người xem đã bị mê hoặc ngay từ trang phục rồi.

Năm cô gái vừa ra đã lập tức ngồi thành hình tròn, chụm đầu vào nhau, nhạc dạo cũng đột ngột dừng lại, không hiểu sao hội trường cũng theo đó im phăng phắc. Hoàng Anh cảm thấy kỳ quái, đưa mắt sang nhìn Uyên như muốn thắc mắc, nhưng Uyên chỉ cười cười và lại đưa mắt nhìn lên sân khấu. Đột nhiên, lại có tiếng nhạc vang lên, nhưng không phải bản nhạc vừa nãy, nó dường như là được độc tấu từ một loại nhạc cụ vậy. Cùng với tiếng nhạc vừa vang, tấm màn nhung trên sân khấu cũng được từ từ kéo ra. Một màn khói mỏng lan ra, ánh đèn từ trên cao chiếu xuống, Hoàng Anh chỉ thấy đó là một cô gái mảnh mai đang ngồi sau một chiếc bàn, tay khẽ gẩy lên cây đàn đặt trên bàn. Người này vừa xuất hiện, cả hội trường, đặc biệt là chỗ lớp của Uyên đã reo hò ầm ĩ. Hoàng Anh không biết tại sao, nhưng vẫn cứ chăm chú nhìn lên sân khấu. Khói dần tan, điệu nhạc vẫn tiếp tục, năm cô gái ngồi trên sàn đồng loạt hất tung dải lụa đỏ của mình lên, khán giả lại một lần nữa hò reo ầm ĩ. Lúc này, Hoàng Anh mới có cơ hội nhìn kỹ cô gái kia một chút, bởi trên sân khấu, chỉ có chỗ của cô là sáng nhất. Cô mặc váy đỏ dài giống những cô gái đang múa, nhưng phần áo trên không phải áo yếm mà là váy cổ vuông, để lộ ra chiếc cổ trắng ngần, tay áo dài, hơi xòe ở phần cổ tay. Cô gái vẫn cúi mặt, chăm chú đánh đàn tranh, dường như lúc này một mình cô ở riêng một thế giới.

Hoàng Anh lại bị vũ điệu thướt tha của năm cô gái thu hút sự chú ý. Bản nhạc rất hay, thực sự thích hợp với điệu múa uyển chuyển và mềm mại này, thảo nào mà Uyên lại tự tin với tiết mục văn nghệ của lớp mình như thế. ...
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Hoa tình đẫm máu - Tào Đình Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
Hương Vị Đồng Xanh - Born Hương Vị Đồng Xanh - Born
Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
Đèn Không Hắt Bóng - Watanabe Dzunichi Đèn Không Hắt Bóng - Watanabe Dzunichi
1234»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00022s
TextLink: Blog Giải Trí Online