watch sexy videos at nza-vids!
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 06:29 - Ngày 25/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Thế gian này từng chút đều là Anh - Phạm Anh Thư




Nhắm mắt tự vỗ về mình bằng suy nghĩ mọi chuyện sẽ ổn, tôi ngủ chập chờn không sâu, cả đêm giật mình tỉnh lại rất nhiều lần, thế nên buổi sáng cảm thấy cả người vô lực, cực kỳ mệt mỏi.

Bỏ bữa sáng, tôi đi thẳng lên lớp. Vì cố tình đến vào sát giờ vô lớp nên mọi người đều đã đông đủ. Tưởng là bọn họ sẽ xì xầm đủ điều khi thấy tôi, hoặc thậm chí nói thẳng vào mặt tôi, nhưng tất cả chỉ là im lặng. Trừ Nguyệt lấm lét nhìn tôi ra thì chẳng ai thèm chú ý.

Buổi học lại bình lặng như mọi ngày, chỉ khác một chút là tôi không hề tập trung nghe giảng vì buồn ngủ và đau đầu. Còn đang phân vân có nên gục xuống ngủ hay không thì bàn trên đưa xuống cho tôi một tờ giấy gấp nhỏ.

Nội dung thế này: Bảo anh trai An tha cho Nguyệt đi. Làm ơn!

Tôi nhìn mà chẳng hiểu gì. Ngạo Quân thì liên quan gì đến tôi? Chính vì vậy, chỉ khô khốc hồi âm: Chuyện gì?

Tờ giấy mau chóng trở về với nét chữ run run: Ngạo Quân nói sẽ làm cho Nguyệt vĩnh viễn không bao giờ được xuất hiện trong trường này nữa.

Hóa ra là cậu ấy đã đi thu dọn chuyện hôm qua. Tôi điềm tĩnh trả lời: Dù sao cậu cũng đâu có hé ra chuyện gì. Yên tâm đi! Không sao đâu!

Câu trả lời của tôi lại không làm Nguyệt hài lòng. Tôi nhận lại tờ giấy mà chẳng biết phải nói gì: Ngạo Quân nói, nếu Nguyệt im lặng thì sẽ chỉ phải nghỉ học, nếu nói ra thì cả nhà sẽ phá sản.

Ngạo Quân lạnh lùng, tôi biết. Thằng nhãi ấy rất nguy hiểm, tôi cũng biết. Nhưng mà cái này thì có vẻ quá nặng tay. Giống như việc Nguyệt đi lên sân thượng là một cái tội, dù có tiết lộ chuyện gì hay không thì cũng sẽ bị phạt. Đột nhiên tôi thấy lạnh người, đờ đẫn quay sang nhìn, bắt gặp cậu ta đang gục đầu ngủ. Nguyệt chỉ đi lên sân thượng mà bị như thế, tôi lừa gạt cậu ta một thời gian dài như vậy thì sẽ bị xử đến mức nào đây?

Vì không tìm ra câu nào để nói, tôi quyết định không trả lời Nguyệt, dứt khoát gục đầu xuống bàn. Cậu ta chẳng lẽ nghĩ giữa tôi và Ngạo Quân có quan hệ mờ ám? Nếu không thì vì cái gì mà dám tin tưởng rằng tôi có thể lay chuyển suy nghĩ của Quân? Thật là ngại quá! Tôi và cậu ấy không những không có cái quan hệ gì gì đó mà còn sắp trở thành kẻ thù rồi đây. Chỉ sợ tôi mở miệng ra nói, thằng nhãi ngang ngược đó sẽ nhất quyết làm ngược lại cho bõ tức.



Chương 13:



Buổi chiều hôm nay có tiết học, nhưng những học sinh bị phạt lao động thì sẽ phải quét dọn mà không được lên lớp cho đến khi làm xong việc. Chiều nay bài học khá quan trọng, là căn bản trong những bài tiếp theo, vì vậy mà cả ba đều đến gặp thầy giám thị để phân chia công việc từ sớm.

Không hiểu vì sao thầy ấy không phát tiết vì đống lộn xộn trên sân thượng hôm qua, lại còn giao cho tôi tiếp tục lau sân thượng. Trường có rất nhiều dãy nhà cao, nhưng chỉ một dãy chính giữa có sân thượng. Chính vì vậy lau sân thượng tức là tôi sẽ kết thúc công việc trước và có thể trở về lớp.

Mặc kệ Ngạo Quân có ở trên đó hay không, tôi hăng hái xách nước lên lau dọn. Phải tranh thủ cho kịp tiết học, nếu không học bổng quý sau của tôi đi tong.

Không tự nhiên mà sân thượng thường xuất hiện trong tiểu thuyết và truyện tranh. Ở trên cao nhìn xuống, thực sự cảm giác rất an nhiên tự tại. Hơn nữa còn có nắng và có gió, cảm giác một mình một cõi vô cùng thoải mái.

Tôi tranh thủ dang tay tận hưởng chút thoáng đãng, hít sâu cho đầu óc thoải mái, rồi lập tức bắt tay vào công việc.

Lau xong sạch sẽ thì sân thượng nắng hơn ban nãy, gió gom mây về một góc trời, nắng không bị cản nên không khí trở nên ấm hơn. Đà Lạt mà, rất hiếm ngày nắng gắt, thông thường thời tiết rất dịu dàng, như một cô nàng có chút lạnh lùng nhưng xinh đẹp với gò má ửng hồng.

Tôi thở hắt ra, hài lòng với sân thượng sạch bóng, sau đó nhanh chóng đem dụng cụ cất đi rồi trở về lớp.

Những ngày tiếp theo trong tuần bị phạt, tôi vẫn được giao cho lau sân thượng. Đến bản thân tôi cũng cảm thấy có gì đó không đúng ở đây, thế mà kỳ lạ là Nguyệt và Ly không hề lên tiếng kêu ca gì. Tôi không phải người theo chủ nghĩa tiêu cực, nhưng mà được giao cho việc nhẹ nhàng, lại không thấy Ngạo Quân xuất hiện phá đám, làm tôi cảm thấy rất lạ, có chút cảm giác không tin mọi chuyện lại trở nên dễ dàng đến thế.

Tuần phạt kết thúc, cả ba chúng tôi lại lên văn phòng để nghe thêm vài lời răn đe, cảnh cáo nếu còn tái phạm sẽ bị hạ hạnh kiểm. Nghe đến hạ hạnh kiểm, tôi lạnh người. Đông Anh có quy định học sinh có hạnh kiểm không tốt, vi phạm lỗi, bị nhắc nhở nhiều lần, dù học tốt đến mấy cũng không được nhận học bổng. Thôi thì từ nay tôi sẽ bớt đanh đá để tránh ảnh hưởng đến chuyện học tập vậy.

Trên đường trở về lớp, điện thoại rung lên trong túi áo khoác vì nhận được cuộc gọi của bà Hạnh.

- Con chuyển ra khỏi nhà rồi à? - Bà ta hỏi tôi.

- Ừm.

- Sao vậy? Ở đây có mọi người không phải tốt hơn ở một mình sao? - Nghe đến đây, tôi nhận định Ngạo Quân chưa nói gì với bà ta.

- Ngạo Quân biết tôi không phải con dì.

- Vậy là... - Giọng bà Hạnh run run.

- Không. Cậu ấy chỉ biết tôi lừa dì thôi. - Tôi hiểu bà ta đang lo lắng quá khứ của mình bị lộ.

- Con... không nói chuyện của dì thật hả?

- Dì đã trả lại mọi thứ, tôi cũng sẽ giữ đúng lời hứa. Không còn chuyện gì nữa thì tôi cúp máy đây. - Nói là nói thế, nhưng mà tôi không đợi bà ta nói thêm đã cúp máy. Đối với người phụ nữ ấy, tôi thiết nghĩ mình chẳng còn chút gì để dây dưa.

***

Sau tuần bị phạt, Nguyệt bốc hơi khỏi trường một cách lặng lẽ, chỉ mình tôi biết là do Quân nhúng tay vào. Cũng từ đó, tôi không trở lại sân thượng nữa. Hành động của Ngạo Quân hôm ấy ít nhiều vẫn còn ám ảnh trong lòng nên tôi có chút sợ hãi. Thay vào đó, tôi tạo cho mình thói quen đến thư viện đọc sách. Cũng chỉ còn vài ngày nữa là kỳ thi giành học bổng quý thứ hai sẽ diễn ra. Lần trước có Ngọc cùng ôn tập, hai cái đầu dù sao cũng tốt hơn một, thế mà điểm của tôi vẫn không cao, cho nên lần này còn một mình, tôi cần phải lỗ lực gấp đôi, gấp ba. Thực ra, với số tiền trong tài khoản mà bà Hạnh trả lại, tôi không cần đến những học bổng này. Ở Đông Anh, nếu đạt đủ các học bổng của trường trong suốt ba năm cấp ba và không bị hạnh kiểm yếu sẽ được miễn tốt nghiệp, hơn nữa còn nhận được học bổng danh giá của đại học Harvard. Về chuyện này tôi đã tìm hiểu kỹ, cũng đã hỏi qua các thầy cô. Mặc dù tôi chỉ học ở đây năm lớp mười hai, nhưng nếu từng học ở những trường có học bổng định kỳ thì kết quả học tập của tôi khi ấy cũng sẽ được tính. Hai năm học ở Trung Anh, học kỳ nào tôi cũng có học bổng, bây giờ chỉ cần giành đủ ba học bổng ở Đông Anh thì sẽ có cơ hội. Riêng về chuyện bị đuổi học, vì đã đạt nhiều giải cho trường ở các kỳ thi tỉnh nên tôi được thầy hiệu trưởng cho qua, không viết vào học bạ tội đánh giáo viên, chỉ đơn giản xem như một học sinh rút học bạ chuyển trường. Như vậy tức là hiện tại tôi chưa bị lỗi hạnh kiểm nào. Nhưng khó khăn không chỉ có bấy nhiêu thôi đâu. Đông Anh toàn những tinh anh tuyển chọn, học bổng lại chỉ có một, nếu có người đạt cùng kết quả thì sẽ có một cuộc thi để chọn ra người duy nhất, đề do giảng viên đại học Harvard soạn.

Ai đó đặt xuống trước mặt tôi một chồng sách rất cao. Chỉ đơn giản nghĩ là có người cũng đang cần ôn tập nên tôi không ngước lên nhìn.

- Cậu muốn cướp học bổng Harvard của tớ hả Minh An? - Một giọng nam gọi đích thị tên tôi. ...
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Ai hiểu được lòng em - Lục Xu Ai hiểu được lòng em - Lục Xu
Bên nhau trọn đời - Cố Mạn

Bên nhau trọn đời - Cố Mạn
Chỉ có thể là Yêu - Hân Như Chỉ có thể là Yêu - Hân Như
Chờ Yêu - Hạc Xanh Chờ Yêu - Hạc Xanh
Đèn Không Hắt Bóng - Watanabe Dzunichi Đèn Không Hắt Bóng - Watanabe Dzunichi
12345»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00044s
TextLink: Blog Giải Trí Online