XtGem Forum catalog
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 07:28 - Ngày 24/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Là cây kẹo ngọt của Anh nhé - Cẩm Thương




- Anh một vừa hai phải thôi nhé, Khang Duy. - Hoàng Quân bực tức xen vào cuộc cãi vã của hai người.

- Cậu im đi. Không liên quan đến cậu. - Khang Duy hét lên, cáu bẳn không kém.

- Rất liên quan đến tôi đấy.

Hoàng Quân gằn giọng, nhấn từng chữ một rồi kéo tay Thiên Ngọc lùi về phía mình, mặt đanh lại nhìn Khang Duy với vẻ đe dọa.

- Cô ấy là bạn gái tôi.

- Ờ. Tôi biết rồi. - Khang Duy hét ầm lên. - Giờ thì biến đi cho khuất mắt tôi. Nhanh!

Hoàng Quân dường như chỉ đợi có thế, vội vã kéo Thiên Ngọc ra ngoài bỏ mặc những ánh nhìn kì lạ từ bên trong. Sống lưng Thiên Ngọc thấy lành lạnh, cứ như ai đó đang hướng ánh mắt căm thù về phía mình vậy. Đúng rồi đấy, Hương Ly đang đứng nhìn cả hai bằng ánh mắt khó chịu nhất. Không khí trong quán café bàn tán cực kì ồn ã, chỉ trong một buổi tối có biết bao những chuyện không tưởng xảy ra. Tóm tắt lại là hoàng tử băng giá Hải Đăng tỏ tình với một cô gái, và cô gái chạy đi khỏi ngay sau đó mà không ai được biết kết quả như thế nào. Hội trưởng Hội Sinh viên đẹp trai, tài năng, hoàn hảo trong mắt tất cả mọi người thì sinh sự cãi nhau với một cô gái trông rất cute, rồi sau đó nổi khùng với em trai mình. Còn em trai hội trưởng, hotboy Hoàng Quân năm nhất thì sinh sự với anh trai mình vì cô gái được gọi là bạn gái cậu. Thật là... Còn nữa, bên trong quán café này bây giờ, hotgirl Hương Ly đang đứng nhìn theo Hoàng Quân và cô gái nọ, mặt đăm chiêu, tay nắm chặt. Cảnh tượng này làm những người đứng ngoài cảm thấy không khí thật kinh khủng.

- Kết thúc ở đây thôi. Mọi người có thể về.

Khang Duy nói lớn. Tất cả mọi người không ai muốn ở lại trong cái không khí căng thẳng hết cỡ như thế này, như những cái máy lũ lượt kéo nhau về. Chỉ trong nháy mắt quán café im bặt tiếng ồn, chỉ còn lại một chàng trai đang ngồi trên khán đài, đôi mắt đượm buồn mệt mỏi gục xuống. Một cô gái xinh xắn đang đứng giữa căn phòng, đôi mắt chứa đầy sự thất vọng và buồn bã. Hướng ánh nhìn về phía Khang Duy, Hương Ly bất giác giật mình, anh ấy có khi nào cũng đang có cùng một tâm trạng như cô? Có khi nào cũng thấy đau khổ, cũng thấy giận dữ khi Thiên Ngọc và Hoàng Quân ở bên nhau như thế? Hương Ly nhận xét:

- Vậy là chúng ta giống nhau?

Khang Duy nheo mắt nhìn Hương Ly, ánh mắt khó hiểu. Hương Ly nhún lùi lại vài bước.

- Anh thích Thiên Ngọc?

- Em thấy thế à?

- Ai cũng thấy thế.

Khang Duy cúi đầu không nói, có lẽ Hương Ly nói đúng rồi. Vì chẳng có lí do gì mà ngay tại đây, anh lại ngồi nguyên một chỗ bực bội và chán nản. Thấy sắc mặt Khang Duy có vẻ thay đổi, Hương Ly bước tới gần hơn, giọng nói rành mạch:

- Chúng ta hợp tác.

- Lí do?

- Bởi vì...

_oOo_

Sau cái ngày hôm đó, Nhật Linh trở thành người yêu Hải Đăng. Có niềm vui nào lớn bằng niềm vui này. Nhật Linh đã hết F.A và bạn trai cô là một anh chàng siêu hoàn hảo. Nhưng bạn trai hoàn hảo như vậy không có nghĩa là không gây sự. Toàn chuyện vớ vẩn, Nhật Linh giận Hải Đăng mấy ngày nay, nhân tiện lớp Luật Kinh tế được nghỉ, cô xách va li bỏ về quê, không ai liên lạc được.

Còn Thiên Ngọc, hiện đang ở nhà một mình và gặm nhấm sự buồn chán một cách tẻ nhạt. Mấy hôm nay quán chị Lệ An đóng cửa, nó cũng không phải đi làm. Làm gia sư cho Khang Luân thì một tuần chỉ có một buổi là tối mai thôi. Hôm nay Thiên Ngọc nhàn kinh khủng, ngủ cả chiều, giờ dậy gặm bánh mì với xem phim. Mòn cả mắt, mỏi cả lưng, những việc này hồi còn học lớp 12 lúc nào cũng ao ước, giờ mới biết hóa ra mấy việc này làm nhiều cũng gây chán kinh khủng đấy. Sáng mai là ngày nghỉ của nó, chợt nảy ra một ý định khá thú vị, nó xếp vài thứ đồ lặt vặt, đội thêm chiếc mũ phớt ra khỏi nhà. Đằng nào cũng thế, đi thăm Hoàng Anh một chuyến!

Bắt chuyến xe bus muộn đến nhà trọ của Hoàng Anh, hình như lần này mới là lần thứ hai đến đây. Cũng là vì bọn bạn lấy chỗ nó và Nhật Linh ở làm trung tâm, toàn tập trung ở đấy nên hai đứa không đi xa mấy, bây giờ đi cứ thấy ngơ ngơ.

Nghe tiếng gọi ngoài cửa, Hoàng Anh đang nằm trong chăn vội bật dậy, xỏ tạm đôi dép tổ ong đi ra ngoài, Thiên Ngọc nhìn người đứng trước mặt từ đầu đến chân. Bộ dạng của một bác sĩ tương lai đây sao? Quả là bô nhếch! Nó cười ầm ĩ làm cho mặt Hoàng Anh càng ngây ngô, trông đã hài càng hài thêm.

- Sao bá lại ra nông nỗi này?

- Sao cháu lại ở đây?

Hai câu hỏi vang lên cùng lúc, đều chứa đựng vẻ ngạc nhiên trong ngữ điệu. Ờ thì lúc nào Thiên Ngọc cũng thấy Hoàng Anh chín chắn, chỉnh tề, hôm nay trông nhếch nhác như vậy thì ngạc nhiên là đúng. Còn về phần Hoàng Anh, con nhóc đứng trước mặt mình lúc nào có đi chơi cũng bắt địa điểm hẹn là chỗ nó, hôm nay bỗng dưng lại đến đây? Mà hôm nọ đã giao hẹn trước với cả hai đứa nó, tuần này không đi đâu hết, Hoàng Anh phải thi học phần cơ mà?

- Đã hẹn trước là tuần này không đi chơi cơ mà? - Hoàng Anh nhanh chóng lên tiếng, muốn nhắc khéo đến chuyện cần phải ôn thi.

- Thế cháu cứ đến là phải đi chơi à?

- Ừ. Trước giờ vẫn thế lại còn.

Thiên Ngọc méo mặt nhìn Hoàng Anh, ừ thì nó vẫn được mệnh danh là “bạn xấu của nhóm” mà. Cứ có gì hay hay là lại kéo nhau đi rủ rê cả hội đi chơi bời ăn uống. Nhớ năm lớp 12 đang gấp rút ôn thi mà cũng hò nhau tụ tập ăn uống, chơi bời. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nếu mấy đứa chúng còn lại trong nhóm không đi thì tất nhiên nó cũng chả biết đi chơi với ai rồi. Nên nguyên nhân cũng là tại hội này ham chơi quá đấy chứ.

- Được rồi. Có mời cháu vào nhà không?

- Hôm nay ăn gì mà khách sáo thế? Bình thường có bao giờ đợi mời đâu chứ?

Thiên Ngọc chán toàn tập, hình tượng nó trong mắt Hoàng Anh thật sự tệ hại đến thế hả? Nó bực mình phi vèo vào phòng Hoàng Anh trước nụ cười nở ra nham hiểm của Hoàng Anh. Chẹp, cháu nào bá đấy, nguy hiểm như nhau hết.

Tập sách để trên bàn la liệt, chắc Hoàng Anh đang ôn thi rất căng thẳng, Thiên Ngọc vốn ghét y, dốt sinh, nhìn chả hiểu cái mô tê gì. Cơ bản là cũng chả muốn hiểu nữa, chứ nếu muốn có khi hồi xưa cũng giỏi sinh ra phết đấy. Nghĩ đến nó lại tự cười, mặt ngây ngốc phát sợ. Hoàng Anh lóc cóc chạy theo sau, nhìn ngó một hồi rồi mới cất tiếng hỏi:

- Vậy đến đây là có việc gì?

- Gấu với Hải Đăng giận nhau. Xách va li đi nghỉ phép rồi.

- Biết mà. Bá biết ngay mà. - Hoàng Anh lắc đầu. - Không có con bé đó nên mới nghĩ đến ta mà.

Hoàng Anh cười cười. Chắc Thiên Ngọc đến đây không phải chỉ vì ở nhà buồn. Mang cả cái cặp to đùng như vậy chắc là định ở đây mấy hôm, có lẽ muốn trốn tránh gì đó thì phải. Hỏi thì Thiên Ngọc không nói, có lẽ chưa muốn nói ra. Thôi thì cứ để từ từ vậy, khi nào muốn, con bé sẽ tự khắc nói. Hoàng Anh chìm vào suy nghĩ một lúc rồi chợt nhớ ra gì đó, câu hỏi hơi ngập ngừng:

- Cậu Hoàng Quân đó... chia tay chưa vậy?

- Cậu ấy không muốn nghe cháu nói.

Thiên Ngọc cúi đầu nhỏ giọng, nó đến đây chỉ với mục đích giải tỏa căng thẳng thôi. Vậy mà Hoàng Anh lại hỏi nó như vậy. Nhưng cũng đúng thôi, là Hoàng Anh đang lo cho nó nên mới hỏi, nên mới quan tâm. Câu trả lời vừa rồi của nó hình như khiến Hoàng Anh bực, cô nói lớn:

- Cậu ta thật ích kỉ đó. Vậy còn cháu thì sao? Mặc kệ à?

Thiên Ngọc phân vân, thật khó trả lời. Nếu có lời đáp cho câu hỏi này, nó đã không phải đau đầu như thế, đã không phải mất bao nhiêu thời giờ suy nghĩ như vậy. Không muốn mặc kệ, nhưng lại không biết giải quyết như thế nào. Cái hồi cấp hai, cấp ba, nó chuyên đi tư vấn tình cảm cho mấy đứa bạn cùng lớp. Nhưng hóa ra tất cả chỉ là cách nghĩ của trẻ con, kinh nghiệm từ truyện và tiểu thuyết chứ không có chút nào thực tế. Bây giờ gặp chuyện như thế này, kể cả tiểu thuyết cũng không có cách nào giúp nó giải quyết được....
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Ông lão bán tăm bông
» 10 bí quyết thành công của Jack Ma
» Thất nghiệp – nguy hiểm hay cơ hội?
» Nhìn thấy vậy mà không phải vậy
» Bài học Marketing từ một người ăn mày
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
10 bí quyết thành công của Jack Ma 10 bí quyết thành công của Jack Ma
Thất nghiệp – nguy hiểm hay cơ hội? Thất nghiệp – nguy hiểm hay cơ hội?
Bài học Marketing từ một người ăn mày Bài học Marketing từ một người ăn mày
Bức họa không nét vẽ Bức họa không nét vẽ
Đừng bao giờ từ bỏ khát vọng - Nick Vujicic Đừng bao giờ từ bỏ khát vọng - Nick Vujicic
1234»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00036s
TextLink: Blog Giải Trí Online