Disneyland 1972 Love the old s
Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 09:55 - Ngày 24/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Chờ Yêu - Hạc Xanh




- Em không thích nghe máy. Em tắt điện thoại. Anh có việc gì cần tìm em à?

- Đi ra mắt…

- Hả?

Tôi suýt nữa thì sặc. Tôi biết mà, chắc chắn không có chuyện tự nhiên anh chàng người dưng này lại đi tìm tôi. Nếu có việc quan trọng thì đó nhất định là liên quan đến những vụ đi ra mắt. Làm gì có người nào tự nhiên tốt đến lạnh người như anh ta nhỉ? Đã không mắng nhiếc lại còn tỏ vẻ quan tâm.

- Thật ra… em không nên để anh mồ côi người yêu sớm như thế! Bạn bè anh sau khi gặp mặt em đều rất thích. Nhưng họ thắc mắc là liệu em có quá bận để yêu anh hay không? À, ý họ là… chưa lần nào họ “tình cờ” gặp em xuất hiện ở công ty anh cả.

- Vậy em phải thường xuyên (giả vờ) tình cờ xuất hiện ở công ty anh trước mặt họ à?

- Đại loại vậy. Nếu em xuất hiện một lần rồi biến mất, liệu họ có nghi ngờ không?

- Tất nhiên là không, vì họ chắc không rỗi hơi đến thế đâu nhỉ?

- Họ có đấy!

- …

- Mai em sẽ không biến mất chứ? Anh qua đón em đi làm.

- Vâng. Em xin lỗi vì đã biến mất mà không thông báo gì cho anh. Nhưng em sẽ cố gắng để không biến mất lần nào nữa trước khi chúng ta “chia tay”.

Nhìn xem, tôi nói từ “chia tay” nhẹ như bẫng. Đây là điều mà hẳn cô gái nào cũng mong muốn, bởi các cô lúc nào cũng nước mắt nước mũi tèm lem khi thốt ra từ này. Nhưng với tôi thì không. À, chính xác là trong trường hợp này. Nghe thì câu nói của tôi có vẻ mỉa mai, nhưng sự thật thì tôi không hề có ý đó. Đơn giản vì tôi nghĩ mình nên hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Kể cả đó là một nhiệm vụ: Học + tập yêu một ai đó!

Anh chàng ra về, trước khi khuất sau cánh cửa gỗ, tôi còn thấy anh ta thần người một lúc nhìn con ngựa sắt của tôi. Do đúng lúc đó có chuông điện thoại nên tôi chạy vào nhà để nghe, một lát sau ra thì chỉ còn thấy cái bóng của anh ta vẫy vẫy trên cửa xe ô tô đang đỗ trước cổng nhà.

Ngày… tháng… năm…

Con ngựa sắt của tôi đã được đưa đi bảo dưỡng. Với lý do là tôi quá lười, lại thêm việc chẳng bao giờ để ý tới bệnh tình của tình yêu ngựa sắt của mình nên mới dẫn tới tình trạng chàng ta đổ bệnh nặng. Anh chàng kia như vẻ đồng cảm, thấu hiểu cho chàng “ngựa sắt”.

- Đến con người khi làm việc quá sức còn đổ bệnh huống hồ cái xe máy hả em?

- Em làm sao biết được nó muốn ốm lúc nào.

Tôi chống chế một cách yếu ớt, vì tôi biết tôi sai, sai lè lè. Nói thật, nếu không có anh ta qua đưa đi làm, lại một thân một mình với con ngựa sắt nằm ì một chỗ ở nhà đình công thì tôi không biết sẽ xoay sở như thế nào. Nhưng hôm nay cái người đang ngồi sau vô lăng và nói chuyện với tôi chẳng giống cái người tối qua đã chờ tôi ở trước cửa nhà, thậm chí, đã ôm tôi vào lòng với câu hỏi đầy vẻ lo lắng.

“Em về rồi đấy à?”

Thật khó hiểu. Chắc là hôm qua anh ta… say. Say nước mưa!

- Mà em vẫn chưa cho anh biết có chuyện gì xảy ra với em.

- Em đã nói là có chuyện gì đó xảy ra à?

- Tức là không có?

- Em cũng đâu có phủ nhận.

Tôi quay mặt ra phía cửa xe, nhìn cột đèn giao thông đang nhảy nhót từng giây, nhìn dòng người đang hối hả và bon chen từng centimét với mong muốn… đi nhanh hơn chăng. Một lúc sau khi bơ anh chàng bên cạnh, tôi cảm nhận được hơi ấm đang đậu trên bàn tay tôi. Chính xác là có những ngón tay thon dài đang đặt hờ trên tay của tôi, rất rõ rệt, cái cảm giác ấy…

- Đừng bướng như thế! Anh muốn biết nên anh mới hỏi.

- Vì em không muốn anh biết nên em mới không trả lời!

Tôi quay mặt lại, chạm phải ánh mắt ngạc nhiên của anh ta. Có gì đáng ngạc nhiên ở đây? Chúng tôi đâu có thỏa thuận là sẽ kể chuyện riêng cho nhau nghe, cũng đâu có thống nhất là sẽ chia sẻ cùng nhau cái gì đó giống như những đôi tình nhân thật sự? Nếu anh ta quan tâm, tôi cảm ơn, nhưng tôi không quen nhận sự quan tâm ấy từ phía một người đàn ông lạ.

- Em sợ à?

- …

- Sợ sẽ yêu anh đúng không?

Bàn tay anh ta đã không còn đặt trên tay tôi nữa, anh ta quay sang tôi nhìn, một lúc đủ lâu, cái nhìn ấy chuyển sang hướng khác – hướng những người đang chuyển động trước mũi xe của chúng tôi.

Ngày… tháng… năm…

Tôi đi bar, gọi rượu ra uống ngon lành. Tôi muốn mình chìm đến chết ngạt trong cái không khí ồn ã, náo nhiệt rồi rốt cuộc tôi lặn lội từ trong tâm khảm bới móc, tìm tòi cho mình một khoảng lặng. Cái mà đứa con gái hai tư tuổi đi tìm như tôi lúc này là gì? Tình yêu đích thực ư? Hay là sự tự trọng quê mùa không được cứu vớt?

Tôi cảm giác rằng mình đang yêu đơn phương một người. Yêu đến nỗi tim đập rộn không yên khi gặp người ấy. Rõ ràng xa là nhớ nhưng lúc được gần lại chẳng dám gần. Tôi còn sợ sệt che giấu tình cảm của mình bằng cách gay gắt và lạnh lùng. Nào ai biết được rằng đó là mặt trái của một đứa con gái lâu ngày chẳng biết đến tình yêu.

Tôi gọi cho Linh. Tôi nhớ lúc Linh đến, tôi nhìn thấy hai Linh và hai người đàn ông giống hệt nhau. Rồi tôi ngủ gục trên bàn rượu, ai đó đã bế bổng tôi lên…

Ngày… tháng… năm…

Tôi mở mắt ra khi cảm giác rằng có những tia nắng đâm xuyên qua lớp cửa kính. Linh cười tủm tỉm, tôi đâm ra khó hiểu với nụ cười của nó. Nhưng đầu tôi đau vảng vất, lật đật chạy vào nhà tắm vục mặt vào bồn rửa mặt. Tiếng Linh bên ngoài vọng vào.

- Tao nấu cháo đặt trên bếp cho mày rồi, lát ăn đi nhé, nhưng có vẻ giống cơm nhão hơn mày ạ. À, hôm qua anh Phong đưa mày về đấy! Mày lẩm bẩm khiến tao đến ngại. Lần sau đừng có mà uống say như thế nữa đấy con hâm ạ.

Tôi nghe thấy tiếng đóng cửa “sập” một cái. Nhìn mình nhem nhuốc trong gương là tôi có thể hình dung ra bộ dạng thảm hại của mình đêm qua. Chắc chắn là nôn thốc nôn tháo vào người anh ta. Lần nào say tôi cũng nôn, rồi ăn nói lung tung vẻ phấn khích lắm. Sau đó lăn nhoài ra ngủ.

Nhưng mà… điều quan trọng là… tôi đã nói gì? Nói những gì mà Linh lại phản hồi như thế nhỉ? Có phải tôi lỡ lời nói điều gì đó bí mật không?

Sau khi ăn cháo và cảm thấy đầu óc ổn định hơn, tôi quyết định gọi cho Phong.

“Anh đang làm gì thế?”

“Làm việc. Sao thế?”

“Lát em qua công ty anh nhé!”

“Em cần đi đâu tiện đường ghé qua à?”

“Không. Em cần (giả vờ) qua bên anh. À, em sẽ chuẩn bị bữa trưa cho anh nên đừng ăn gì cả.”

“Ok. Cảm ơn em!”

“À…”

“Sao thế?”

“Chuyện đêm qua… cảm ơn anh…”

“Đêm qua? Đêm có chuyện gì à?”

“À… không… dù sao thì… cũng cảm ơn anh.”

Tôi gác máy bất thình lình, tự nhiên thấy mình ấp úng, lúng túng kiểu học sinh cấp một bị gọi lên bảng trả bài và cô giáo bắt quả tang là một trò lười học.

Tôi ngồi thần mặt một lúc. Sau đó chạy đi lo bữa trưa cho anh chàng người yêu. Cứ nhẩm tính theo ngày thì cũng đã được hai phần ba quãng đường rồi. Chúng tôi đã là người yêu của nhau trên dưới hai mươi ngày. Còn vẻn vẹn mười ngày nữa thôi…

Ngày… tháng… năm…

Tôi cá là bạn bè anh ta lo lắng việc anh ta “Ế” còn hơn cả bạn bè tôi. Biết việc so sánh như thế này rất trẻ con, nhưng tôi hả hê lắm!

- Sao tự nhiên em lại qua bên anh?

- Anh không yêu cầu nhưng cũng gián tiếp yêu cầu mà.

- Anh xin lỗi…

- Vì cái gì? Em chểnh mảng thì anh có quyền nhắc nhở mà. Dù sao đó cũng là mối quan hệ cộng tác. Em chẳng có lỗi cho anh xin đâu.

Tôi mỉm cười. Lần đầu tiên thấy nhẹ nhõm và bình yên khi ăn một bữa cơm với anh ta. Mọi lần lúc thì vì ngại, lúc thì vì có người ngoài, lúc lại vì cáu kỉnh và bực bội. Xét cho cùng tôi cũng thuộc dạng cô nàng khó ưa, khó chiều. Mặc dù CV dự tuyển vào Hội kiếm chồng của tôi có ghi: tính tình tương đối dễ chịu, nhưng xét cho cùng thì đó cũng đã giảm bớt đi đôi phần với thực tế!...
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Cửa Tiệm Giặt Là - Rin Cửa Tiệm Giặt Là - Rin
Thiên thần sa ngã - Tào Đình Thiên thần sa ngã - Tào Đình
Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi ! Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi !
Shock tình - Kawi Shock tình - Kawi
Xu Xu đừng khóc Xu Xu đừng khóc
123456»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00028s
TextLink: Blog Giải Trí Online