Wap đọc truyện Online
Wap đọc truyện Online

Wap Đọc Truyện Online



Bây giờ là: 05:18 - Ngày 25/11/2024
Danh ngôn tình yêu: "Sóng yên biển lặng không tạo ra thủy thủ tài ba" - Ngạn ngữ Châu Phi
₪ THÔNG BÁO TỪ ADMIN
* Thông Báo: Cập Nhật Tên Miền Mới Cho WapSite
Hãy like FanPage để cập nhật những truyện hay nhanh nhất nhá!

Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Nếu chỉ là thoáng qua - Mai Tử Hoàng Thời Vũ




Nhắm mắt một lát, lại mở ra, cô liếc nhìn xung quanh, bỗng giật mình, Giang Tu Nhân đang đứng bên cửa sổ, xoay lưng lại phía cô.

Cô chưa bao giờ nghĩ, khi tỉnh dậy, người đầu tiên nhìn thấy lại là anh. Lòng cô bỗng nao nao như có bàn tay mềm khẽ vuốt, cũng không muốn nghĩ làm thế nào anh biết cô nằm viện.

Thuốc tê mặc dù đã hết tác dụng nhưng chân tay vẫn rất khó chịu, nằng nặng, tê tê như không phải của mình. Cô chỉ lặng lẽ nhìn bóng lưng đó, thực ra xưa nay hầu như rất ít khi cô nhìn anh từ góc độ này. Bây giờ, lần đầu tiên bắt gặp anh đứng trong tàn quang của mặt trời, dáng thẳng tắp, tựa như chìm trong nỗi cô đơn khôn tả, cô bỗng không thể nào mở miệng. Con người khi ốm, ngay cả mắt nhìn người khác cũng lạ. Giang Tu Nhân xưa nay lắm bạn, tiền hô hậu ủng, sao cô lại cảm thấy anh cô đơn, có lẽ vừa phẫu thuật nên đầu óc cũng có vấn đề.

Như có dòng điện cảm ứng, anh quay phắt lại, bắt gặp ánh mắt cô. Anh không nói gì, chỉ nhìn cô, rồi từ từ bước đến. Hình như cô không nhận ra, vẫn tiếp tục nhìn, khi anh đến gần mới phát hiện, hôm nay trông anh không còn vẻ sung mãn, chau chuốt thường ngày, hình như rất thảm hại, mệt mỏi như vừa trải qua một chuyến đi xa.

Không biết cô nhìn như vậy bao lâu, bỗng ngoài hành lang có tiếng bước chân, rồi tiếng gõ cửa, anh chỉnh lại quần áo, lên tiếng: “Mời vào!”

Cả một tốp người tiến vào, đi đầu là Thẩm Tiểu Giai, vừa nhìn thấy cô đã phấn khởi reo lên: “Tỉnh rồi, Tử Mặc tỉnh rồi!” Tiếp theo là sếp Vương trưởng phòng và các thành viên Tiểu Vương, Triệu Vận, Lý Hạo... Cô mỉm cười, cảm ơn mọi người. Ồ, còn cả sếp Tịch, trưởng phòng số sáu. Phòng của cô hầu như đều đến cả, xem ra Tử Mặc rất được lòng mọi người.

Sếp Vương vừa hỏi han sức khỏe của cô, vừa nhìn Giang Tu Nhân, nói đùa: “Tử Mặc, cô giỏi thật! Giấu biệt trong nhà, hôm nay mới bị bắt quả tang.”

Cô chỉ cười, không nói. Sếp Vương vui vẻ chìa tay về phía Giang Tu Nhân: “Chào anh, tôi là Vương Đằng! Hy vọng lần sau công ty liên hoan, có thể mời anh tham dự.”

Giang Tu Nhân mỉm cười, liếc Tử Mặc một cái, nói: “Chào anh! Chủ yếu là do có người cảm thấy đưa tôi đi sẽ làm xấu mặt người ta!”

Ồ, lại còn hài hước đến thế! Trưởng phòng Vương cười ha ha, vỗ vai anh: “Cách mạng chưa thành công, đồng chí vẫn phải tiếp tục phấn đấu!”

Xung quanh mỗi người một câu, cười nói râm ran. Tử Mặc vừa phẫu thuật nên còn mệt, ai hỏi mới nói, mọi người thấy vậy cũng không làm phiền, cáo từ ra về, hẹn hôm khác lại đến. Thẩm Tiểu Giai còn ghé tai cô nói nhỏ: “Chính là chủ nhân của con “Mec” màu bạc đó à?” Thấy cô không nói gì, Tiểu Giai liền nháy mắt, nói tiếp: “Triệu Tử Mặc, cậu gặp vận hên rồi, cố mà giữ lấy!” Hôm trước Tiểu Giai đã nói chuyện điện thoại với anh, khi biết Tử Mặc đang phẫu thuật, giọng anh có vẻ rất căng thẳng, chứng tỏ tình cảm với Tử Mặc không bình thường chút nào.

Đây là lần đầu tiên Tiểu Giai giáp mặt anh, trước kia chỉ mấy lần nhìn thấy anh từ xa, không ngờ lại thượng hạng như vậy, tư chất và phong độ đều cực đỉnh. Hơn nữa, phòng bệnh Tử Mặc đang nằm nghe nói chỉ dành cho các vị lãnh đạo, người thường không phải cứ có tiền là được nằm. Bệnh viện thà để phòng trống cũng không để những người không đủ tiêu chuẩn sử dụng. Xem ra người thuê phòng có thế lực không nhỏ, ngay sếp Vương vừa rồi cũng phải nể.

Anh vẫn lầm lì, hình như đang giận, lúc thì lấy khăn bông lau mặt cho cô, lúc thì trao đổi với bác sĩ, nhưng không nói với cô, buổi tối anh cũng ở lại, nhưng ngủ trên sofa.

Tử Mặc bứt rứt không chịu nổi, ánh đèn ở góc phòng hơi tối, cũng không nhìn rõ mặt anh. Cô giả bộ chạm vào vết mổ, xuýt xoa kêu đau. Thấy thế anh nhổm dậy, hỏi: “Sao? Chạm vào vết mổ à?” Đến gần thấy mắt cô cười cười tinh nghịch, chẳng có vẻ đau đớn mới thở phào, nhưng anh vẫn chưa hết giận, quay người đi, không hỏi gì thêm. Bỗng bị cô nắm tay kéo lại, anh sững ra, muốn đi nhưng lại không nỡ, lát sau quả quyết bước đi, thấy mặt cô thiểu não vẻ rất tội nghiệp, mắt trong veo, lấp loáng như có nước, nhìn anh không nói.

Bỗng nhiên, như không thể kiềm chế hơn nữa, anh từ từ cúi xuống. Cô không từ chối, mặc cho môi anh ngấu nghiến môi mình.

Đã quá nửa tháng chưa chạm vào cô, anh chỉ thấy ham muốn bốc lên như lửa, không thể nào kiểm soát, từ từ dịch xuống dưới... Trong lúc mê mẩn chỉ thấy Tử Mặc kêu “á” một tiếng, anh vội ngẩng đầu, thấy mặt cô nhăn lại, ánh mắt lộ vẻ đau đớn, hốt hoảng hỏi: “Sao? Anh làm em đau phải không?” Rõ ràng anh đã rất thận trọng, tránh chạm vào vết mổ của cô.

Thấy anh cuống lên như vậy, cảm giác được an ủi, cơn đau cũng giảm đi nhiều, cô khẽ lắc đầu: “Không, tại vết khâu đang co miệng!” Nằm trên giường bệnh, chỉ cần một chút quan tâm của người khác cũng thấy cảm động. Anh nhìn dải băng trên bụng cô, đưa tay khẽ vuốt ve. Trong phòng vô cùng yên tĩnh, có thể nghe rõ tiếng bước chân rất nhẹ của cô y tá ngoài hành lang...

Giang Tu Nhân không giải thích vì sao biết cô ốm, có lẽ khi nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của cô liền gọi lại. Lúc đó cô đang trên bàn phẫu thuật, di động Thẩm Tiểu Giai cầm, với tính bộc trực của mình, chắc chắn Thẩm Tiểu Giai sẽ báo tin với tất cả những người gọi đến.

Anh không giải thích sự mất tích hơn nửa tháng vừa rồi, và vì sao lại gọi lại cho cô. Tử Mặc cũng tự biết mình không có tư cách hỏi anh, có một số chuyện sau khi giải thích lại thành ra như bị trói buộc, cho nên vẫn không giải thích thì hơn.

Xưa nay bên cạnh Giang Tu Nhân không phải chỉ có một người phụ nữ, điều này ngay từ đầu cô đã biết. Nhưng từ khi chuyển về nhà anh, có lẽ anh chỉ có một mình cô, suy cho cùng, mỗi đêm ngủ bên cô, chắc anh cũng không có phép thần thông của Tề Thiên Đại Thánh để biến đi chỗ khác với giai nhân nào nữa! Vốn tưởng chuyện mình ra đi chẳng qua chỉ là cao trào của trò chơi, sống với nhau lâu sẽ như món lườn gà, ăn chán tự nhiên sẽ nhãng ra. Anh cũng có những băn khoăn nhất thời, tuy cảm thấy cô không giống với những cô gái từng tiếp xúc, có những điều mới mẻ, nhưng rồi những điều đó cũng sẽ qua đi, anh lại trở về quỹ đạo ban đầu, và kết cục tất yếu...

Chia tay!

Nhưng có lúc thực sự thấy lạ lùng, cô cảm giác mình được chăm sóc, được yêu thương. Ban ngày anh rất bận nên đã thuê cho cô một người giúp việc riêng. Buổi tối hầu như anh đều đến, chỉ là vào thời gian khác nhau. Ngày nào cô giúp việc cũng mang canh đến, đều là những món cô thích, Tử Mặc đương nhiên biết cô giúp việc không thể biết khẩu vị của cô như vậy, chắc chắn là do anh nhờ cô ta.

Mỗi lần đến hầu như anh đều rất ít nói, từ sau sự kiện ở phòng tắm, có cảm giác anh vẫn giận cô. Thỉnh thoảng Tử Mặc còn thoáng có ý nghĩ, hình như anh đang ghen, nhưng nghĩ kỹ lại thì thấy không thể. Xung quanh anh oanh yến dập dìu, đều đẹp như tranh, sao có chuyện anh ghen vì cô?

Thẩm Tiểu Giai hết giờ làm lại vào thăm cô, vừa vào phòng đã đảo mắt nhìn khắp lượt, hỏi: “Con “Mec” màu bạc đâu?”

Thực ra Giang Tu Nhân có đến mấy chiếc xe, nhưng hình như anh hay lái chiếc Mercedes màu xám bạc. Cô nhếch mép: “Anh ấy chẳng là gì của mình hết, muốn tìm anh ấy, cậu đến nhầm địa chỉ rồi!”

Thẩm Tiểu Giai nhón một quả táo trong giỏ, vừa ăn vừa lắc đầu: “Tội nghiệp sếp trưởng phòng số sáu, cứ tưởng chàng tiềm năng đầy mình, vẻ ngoài cũng khá, hiện tại chưa giàu nhưng tiền đồ thênh thang, vậy mà bị một vố như thế, mấy ngày nay không còn sức mở miệng nữa! Tội nghiệp! Đến là tội nghiệp!”...
Chia sẻ bài viết: SMS Google Zing Facebook Twitter
Bạn có thể đánh dấu, lưu lại trang để lần sau đọc tiếp.
Đánh dấu bài viết | Quản lý
Cảm nhận về bài viết
Không spam, nói tục, chửi thề nếu bạn là người có văn hoá




Cùng chuyên mục
» Hoa tình đẫm máu - Tào Đình
» Khi Trời Gặp Đất - Nhàn Nhàn Lệnh
» Hương Vị Đồng Xanh - Born
» Từng có một người yêu tôi như sinh mệnh - Thư Nghi
» Khách qua đường vội vã - Phiêu A Hề
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
Ai hiểu được lòng em - Lục Xu Ai hiểu được lòng em - Lục Xu
Bên nhau trọn đời - Cố Mạn

Bên nhau trọn đời - Cố Mạn
Chỉ có thể là Yêu - Hân Như Chỉ có thể là Yêu - Hân Như
Chờ Yêu - Hạc Xanh Chờ Yêu - Hạc Xanh
Cửa Tiệm Giặt Là - Rin Cửa Tiệm Giặt Là - Rin
123456»
thong bao tu admin Game Online Miễn Phí Hót Nhất
Từ Khoá:
Wap đọc truyện Online
Bạn đang đọc truyện tại TraSua360.Mobie.In -

wap đọc truyện Online

,

wap đọc truyện hay

,

wap đọc truyện teen full

với nhiều thể loại như:

truyện ngôn tình

,

hạt giống tâm hồn

,

truyện teen

,

tiểu thuyết

... hay nhất, mới nhất được cập nhật thường xuyên từ nhiều nguồn.
C-STAT
Bản quyền ©
TimeLoad : 0.00045s
TextLink: Blog Giải Trí Online

XtGem Forum catalog